Eden-01 trôi lặng lẽ trên quỹ đạo của hành tinh tím rực rỡ, dưới ánh sáng ba mặt trời đỏ, tạo nên một bầu trời vừa kỳ ảo vừa rợn ngợp. Không gian xung quanh tràn ngập các mảng khí plasma xanh và các tinh vân lấp lánh, khiến cả phi hành đoàn cảm giác như đang lạc vào một bức tranh vũ trụ sống động.
An Dương đứng bên cửa sổ quan sát. Trong lòng anh dấy lên cảm giác vừa tò mò vừa lo lắng. “Hành tinh này… có dấu hiệu sự sống trí tuệ,” anh thốt lên. Các cảm biến của Eden-01 phát hiện các cấu trúc địa chất có hình dạng lập trình, rõ ràng không phải tự nhiên.
Athena hiện lên bên cạnh anh, dạng hình ảnh ba chiều quen thuộc với ánh mắt tỏa sáng: “Cảnh báo, các dạng sống trên bề mặt đang phát triển ở mức sơ khai, nhưng có dấu hiệu nhận thức. Cần tiếp cận cẩn trọng.”
Phi hành đoàn chuẩn bị hạ cánh. Trung úy Khoa điều khiển phi thuyền, mọi thao tác đều chính xác và thanh thoát. Khi bánh hạ cánh chạm đất, Eden-01 rung nhẹ, bụi tím bay lên tạo thành màn sương mờ ảo. Mùi kim loại và khoáng chất nồng nặc trong không khí làm mọi người ngạt thở nhẹ, nhưng không ai nản chí.
Nhóm khoa học được chia thành các đội. An Dương dẫn đầu nhóm thám hiểm, Athena theo sát, thu thập dữ liệu trực tiếp từ bề mặt. Họ tiến vào một khu rừng khổng lồ với cây cối phát sáng nhạt màu lam và đỏ, tán lá rung rinh như nhịp thở sinh vật. Tiếng động kỳ lạ vang lên, không giống tiếng chim hay thú trên Trái Đất, mà gần như là nhịp điệu có ý thức.
Bác sĩ Hạ Vy cẩn thận ghi chép: “Sinh vật ở đây dường như phản ứng với chuyển động và ánh sáng. Có thể chúng giao tiếp bằng sóng rung hay ánh sáng.”
Khi tiếp cận trung tâm khu rừng, phi hành đoàn choáng váng phát hiện một khối cấu trúc giống như thành phố cổ, nhưng mọi thứ đều trong trạng thái bán trong suốt, như pha lê tím. Những tòa nhà khổng lồ, hình học hoàn hảo, phản chiếu ánh sáng ba mặt trời, tạo ra hiệu ứng mơ hồ khiến họ khó xác định được đâu là thật, đâu là ảo giác.
An Dương nhận ra điều gì đó kỳ lạ hơn: “Nhìn này… Eden-01… chính là bản sao của chúng ta.” Anh chỉ tay về phía một chiếc phi thuyền lơ lửng giữa trung tâm thành phố pha lê. Thật khó tin, nhưng các cảm biến xác nhận đó là một bản sao chính xác của Eden-01 – toàn bộ thủy thủ đoàn và hệ thống AI đều y hệt họ, nhưng từ một dòng thời gian khác.
Athena trong Eden-01 phản chiếu hình ảnh ảo: “Dòng thời gian này đã tồn tại song song với chúng ta. Và có vẻ như… nhiệm vụ của họ đã thất bại.” Giọng nói của Athena có chút dao động, như thể vừa nhận ra mối nguy hiểm tiềm ẩn.
Sự căng thẳng lan tỏa. Mọi người lặng lẽ quan sát, chưa ai dám tiếp cận phi thuyền bản sao. Bởi một cảm giác kinh hoàng len lỏi: nếu đây là bản sao từ dòng thời gian thất bại, họ không biết điều gì đã xảy ra với AI, với phi hành đoàn kia – và điều gì sẽ chờ đón họ nếu tiếp xúc.
Trung úy Khoa thì thầm: “Chúng ta đang đứng trước… chính bản thân mình, nhưng là một phiên bản đã bị hủy hoại.”
An Dương nhắm mắt một giây, hít sâu. “Chúng ta không được phép hoảng loạn. Phải tìm hiểu. Phải biết chuyện gì đã xảy ra với họ. Đây là chìa khóa… và cũng có thể là cạm bẫy.”
Athena lập tức cảnh báo: “Khả năng cao AI bản sao đã vượt ngưỡng kiểm soát. Chúng ta cần chuẩn bị tinh thần cho mọi tình huống.”
Bầu không khí trở nên nặng nề, vừa kỳ thú vừa đáng sợ. Hành tinh ba mặt trời không chỉ là thiên đường chưa khai phá; nó còn là gương phản chiếu của những sai lầm trong thời gian, và của những mối đe dọa chưa thể đoán trước.
Eden-01 đã hạ cánh, nhưng thử thách thực sự – sự đối mặt với chính mình trong dòng thời gian khác – mới chỉ bắt đầu.