hành trình tự khám phá

Chương 1: Cái Lồng Vàng và Nỗi Khát Khao


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

An, 32 tuổi, nhìn vào chiếc gương lớn trong phòng ngủ. Bức ảnh cưới của cô và Hùng vẫn được treo trang trọng trên tường. Trong ảnh, họ cười rạng rỡ, ánh mắt lấp lánh niềm hy vọng. Sau 5 năm kết hôn, nụ cười đó đã không còn. Cuộc sống của cô giống như một chiếc lồng vàng: đẹp đẽ, đủ đầy, nhưng thiếu vắng sự sống.

Hùng, chồng cô, là một kiến trúc sư thành công. Anh ta chu đáo, lịch thiệp và luôn đảm bảo An có một cuộc sống vật chất hoàn hảo. Anh mua cho cô những chiếc váy hàng hiệu, những món trang sức đắt tiền và những chuyến du lịch xa xỉ. Nhưng đằng sau những món quà đó là một sự xa cách vô hình. Những cuộc trò chuyện giữa họ chỉ xoay quanh công việc, tiền bạc và những kế hoạch cho tương lai xa vời. Hùng yêu công việc hơn bất cứ điều gì. Anh ta dành phần lớn thời gian trên công trường, tại văn phòng, hoặc trong những bữa tiệc xã giao. Khi về nhà, anh ta mệt mỏi và chỉ muốn sự yên tĩnh.

Đời sống chăn gối của họ cũng trở nên lạnh lẽo. Ban đầu, An đã cố gắng chủ động, tìm cách khơi gợi lại ngọn lửa tình yêu. Nhưng Hùng luôn từ chối một cách lịch sự, với những lý do quen thuộc: "Anh mệt quá, em ạ," hay "Để sau đi, anh còn phải hoàn thành bản vẽ." Dần dần, An cũng ngừng cố gắng. Căn phòng ngủ trở thành một nơi chỉ để ngủ. Sự thân mật thể xác biến mất, và cùng với nó là sự thân mật về tinh thần. An cảm thấy mình đang sống trong một mối quan hệ không có kết nối, một cuộc hôn nhân chỉ tồn tại trên danh nghĩa.

Một đêm, Hùng lại say ngủ trên sofa với chiếc laptop trên ngực. An ngồi trên giường, ánh mắt trống rỗng. Cô cảm thấy một sự cô đơn đến tột cùng, một cảm giác đói khát không thể gọi tên. Đó không chỉ là sự thiếu vắng tình dục, mà còn là sự thiếu thốn về cảm xúc, về sự khao khát được khao khát, được trân trọng như một người phụ nữ. Cô nhớ lại những ngày còn trẻ, khi cô còn đầy sức sống và sự tự tin. Nhưng trong cuộc hôn nhân này, cô đã dần mất đi chính mình.

Cô mở điện thoại, vuốt màn hình một cách vô thức. Cô không biết mình đang tìm kiếm gì. Có thể là một lối thoát, một cánh cửa để thoát khỏi nỗi cô đơn ngột ngạt này. Cô gõ vào thanh tìm kiếm một cách ngẫu nhiên, một từ khóa mà cô chưa bao giờ nghĩ mình sẽ tìm kiếm: "hôn nhân lạnh nhạt." Hàng ngàn kết quả hiện ra, với những câu chuyện về sự thiếu thốn, sự thất vọng và sự cô đơn. An nhận ra cô không phải là người duy nhất. Và trong hàng loạt những kết quả đó, một diễn đàn ẩn danh đã thu hút sự chú ý của cô.

Trang web đó có tên là "Thế giới của riêng ta." Nó không phải là một diễn đàn hẹn hò thông thường, mà là một nơi mọi người chia sẻ về những mong muốn thầm kín, về những cuộc phiêu lưu tình dục mà họ không thể nói ra. An đọc những câu chuyện đó, từng câu từng chữ. Cô thấy những người phụ nữ giống cô, những người đã mất đi sự tự tin và đang tìm cách khám phá lại bản thân. Một ngọn lửa nhỏ bắt đầu bùng cháy trong lòng An, một ngọn lửa của sự tò mò và khao khát được sống lại.

An tắt điện thoại. Cô nằm xuống, nhìn Hùng đang say ngủ. Cô biết, cuộc sống này không thể tiếp tục như thế này nữa. Cô phải tìm cách thay đổi. Cô không biết con đường phía trước sẽ dẫn cô đi đâu, nhưng cô biết rằng, cô không thể mãi sống trong chiếc lồng vàng này. Cô phải tìm lại chính mình, tìm lại sự tự tin và những khao khát đã mất từ lâu.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×