hành trình tự khám phá

Chương 6: Bước Đi Đầu Tiên


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Hai ngày sau, An nhận được bưu phẩm. Gói hàng được đóng gói kín đáo, không có bất kỳ dấu hiệu nào cho thấy nội dung bên trong. Tim cô đập thình thịch khi cô nhận nó từ nhân viên giao hàng, cảm giác tội lỗi và hồi hộp hòa lẫn vào nhau. Cảm giác này hoàn toàn mới lạ so với sự buồn tẻ thường nhật.

An đợi đến buổi tối, khi Hùng thông báo sẽ tham dự một bữa tiệc tối với các đối tác quan trọng. Cô khóa cửa phòng ngủ, bật một bản nhạc jazz nhẹ nhàng và chậm rãi mở gói hàng. Bên trong là một món đồ chơi tình dục nhỏ, làm từ silicone mượt mà, màu tím đậm, được thiết kế để kích thích các vùng nhạy cảm. Nó là một vật thể lạ lẫm, đại diện cho tất cả những gì cô đã kìm nén.

An đặt nó lên bàn trang điểm, nhìn chằm chằm. Đây là lần đầu tiên cô đối diện trực tiếp với một biểu tượng của khoái cảm cá nhân. Cô cảm thấy xấu hổ, nhưng đồng thời, một sự tò mò mãnh liệt cũng trỗi dậy. Cô nhớ lại lời của Người Dẫn Đường: “Hãy kết nối lại với chính cơ thể cô.”

Cô tắt đèn lớn, chỉ để lại ánh sáng dịu nhẹ từ đèn ngủ. An cởi bỏ quần áo, đứng trước gương một lần nữa. Lần này, cô không nhìn vào sự trống rỗng, mà nhìn vào tiềm năng của cơ thể mình. Cô tự chạm vào, vuốt ve cơ thể mình một cách từ tốn, chậm rãi, điều mà cô đã không làm trong nhiều năm. Cô cố gắng cảm nhận từng đường cong, từng tế bào, lắng nghe những gì cơ thể cô đang nói.

Cô bắt đầu thử nghiệm với món đồ chơi. Ban đầu, An vụng về và bối rối. Cô cảm thấy ngượng nghịu như một thiếu nữ mới lớn. Món đồ chơi này, khác với sự vội vã và vô tâm của Hùng, đòi hỏi sự tập trung và kiên nhẫn. Cô phải tìm ra điểm kích thích, tốc độ, và áp lực vừa phải.

Dần dần, cô bắt đầu tìm được sự thoải mái. Những cảm giác mới lạ, mạnh mẽ ập đến, hoàn toàn khác biệt so với bất cứ điều gì cô từng trải qua trong cuộc hôn nhân. Đó là một khoái cảm thuần túy, không pha lẫn trách nhiệm, kỳ vọng hay sự thờ ơ của người khác. Đó là khoảnh khắc cô nhận ra: cơ thể cô vẫn còn sống, và nó có khả năng cảm nhận.

Sự thỏa mãn cuối cùng ập đến như một cơn sóng mạnh. An nhắm mắt lại, cảm nhận sự rung động lan tỏa khắp cơ thể. Khi mọi thứ lắng xuống, cô nằm đó, thở dốc. Cô không cảm thấy tội lỗi hay xấu hổ, mà chỉ có sự thư giãn sâu sắc và một niềm vui bất ngờ. Đó không chỉ là khoái cảm thể xác, mà là một sự khẳng định bản thân. Cô đã tự mình mang lại niềm vui cho mình.

Sự tự khám phá này đã phá vỡ sự đóng băng kéo dài. An đã tìm thấy một phần của mình đã bị chôn vùi dưới lớp vỏ của người vợ hoàn hảo. Cô đã thành công trong "bước đi đầu tiên."

An dọn dẹp mọi thứ một cách cẩn thận, cất món đồ chơi vào một hộp trang sức cũ mà Hùng không bao giờ để ý tới. Cô biết, việc mua sắm đó chỉ là khởi đầu. Giờ đây, cô đã có đủ sự tự tin và khao khát để bước ra ngoài, tìm kiếm những kết nối và những trải nghiệm mới. Cô không còn là An đóng băng nữa; cô là Ánh Trăng Đêm, khao khát được tỏa sáng.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×