Một tuần sau buổi gặp gỡ với Người Dẫn Đường, An (dưới biệt danh Ánh Trăng Đêm) quyết định có buổi hẹn hò đầu tiên với một thành viên khác của câu lạc bộ kín. Cô không muốn một buổi gặp gỡ táo bạo ngay lập tức, mà muốn bắt đầu với một "sự thử nghiệm nhỏ," một buổi hẹn hò chỉ để tìm hiểu về sự thân mật ngoài tình dục.
Người mà An chọn là một người đàn ông có biệt danh "Kẻ Lãng Du," một người đàn ông trung niên, có vẻ ngoài điềm tĩnh và lịch thiệp. Hồ sơ của anh ta chỉ đề cập đến việc anh ta tìm kiếm "sự kết nối cảm xúc và những nụ hôn." Điều đó nghe có vẻ an toàn, và là một bước đi nhỏ mà An có thể chấp nhận.
Họ hẹn nhau tại một quán cà phê sách cổ kính. An đến sớm, trái tim đập nhanh. Cô vẫn mặc một chiếc váy đen đơn giản, nhưng lần này, cô không cảm thấy mình đang che giấu. Cô cảm thấy tự tin hơn, bởi vì cô đã tự mình chọn cuộc hẹn này, và cô biết chính xác ranh giới của mình.
Kẻ Lãng Du đến, anh ta cao ráo và có nụ cười ấm áp. Anh ta không đeo mặt nạ, và An cũng không. Họ ngồi đối diện nhau, và cuộc trò chuyện bắt đầu một cách nhẹ nhàng. Họ nói về sách, về âm nhạc, và về những điều họ khao khát trong cuộc sống. Anh ta không hề hỏi về đời sống hôn nhân của cô, mà chỉ lắng nghe cô một cách chân thành.
"Tôi tin rằng sự thân mật thực sự bắt đầu từ lời nói," Kẻ Lãng Du nói, giọng anh ta điềm đạm. "Chúng ta đã quá quen với việc lao vào thể xác mà quên mất tâm hồn. Tôi chỉ tìm kiếm một sự kết nối, một nụ hôn có ý nghĩa."
Những lời nói đó khiến An cảm thấy được tôn trọng. Anh ta không coi cô là một đối tượng tình dục, mà là một con người với những câu chuyện và khao khát. An cảm thấy một sự thân mật tinh thần mới lạ, thứ mà cô đã không cảm nhận được trong nhiều năm với Hùng.
Sau khi uống cà phê, họ đi dạo trong công viên. Dưới ánh hoàng hôn, Kẻ Lãng Du nắm lấy tay An. Sự tiếp xúc đó không mang tính dục vọng mà là sự dịu dàng. Tim An đập nhanh, nhưng không phải vì sợ hãi, mà là vì sự ấm áp và sự kết nối bất ngờ.
Đến cuối buổi hẹn hò, Kẻ Lãng Du quay sang nhìn An. "Tôi có thể hôn cô được không?" anh ta hỏi.
Sự tôn trọng trong câu hỏi đó làm An xúc động. Hùng chưa bao giờ hỏi cô câu đó. Mọi thứ trong cuộc hôn nhân của cô đều là sự mặc định. An gật đầu, và Kẻ Lãng Du nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên môi cô.
Nụ hôn đó không phải là một nụ hôn đầy đam mê hay dục vọng. Nó là một nụ hôn nhẹ nhàng, nhưng sâu sắc, truyền tải sự tôn trọng và sự kết nối mà An đã khao khát bấy lâu. Đó là một nụ hôn đánh thức những cảm xúc đã ngủ yên trong cô.
An nhận ra rằng, sự thân mật ngoài tình dục là một phần quan trọng của hành trình này. Cô đã tìm thấy niềm vui trong sự kết nối cảm xúc, trong sự tôn trọng từ một người lạ, và trong những nụ hôn thuần khiết.
Khi trở về nhà, An nhìn vào gương. Nụ cười trên môi cô là một nụ cười thật tâm. Cô không cảm thấy tội lỗi, mà chỉ cảm thấy sự giải thoát. Cô đã hoàn thành một "sự thử nghiệm nhỏ," và nó đã mang lại một bài học lớn: Tình dục là một phần của sự thân mật, nhưng không phải là tất cả. Cuộc hẹn hò này đã giúp cô lấy lại sự tự tin, và cô biết rằng cô đã sẵn sàng cho những bước đi tiếp theo, táo bạo hơn.