Ngày hôm sau, Lâm An thức dậy với cảm giác vừa hồi hộp vừa lo lắng. Cô biết rằng từ buổi họp hôm qua, mọi chuyện sẽ không còn đơn giản nữa. Những ánh mắt dò xét, lời nói khéo léo nhưng đầy thử thách của nữ phụ, cùng với ánh nhìn quan sát đầy quyền lực của Lục Thiên Hạo, vẫn còn in hằn trong tâm trí cô.
An đứng trước gương, chỉnh lại mái tóc, thử nở một nụ cười tự tin. Nhưng ngay cả khi cô cố gắng, vẫn cảm thấy đôi vai mình nặng nề. “Tôi phải thật bình tĩnh. Phải chứng minh rằng mình có thể làm được,” cô tự nhủ.
Chiếc điện thoại rung lên, tin nhắn từ số lạ hiện lên màn hình:
"Hãy đến văn phòng tôi lúc 10h sáng. Có việc cần thảo luận riêng."
An hít một hơi sâu, đoán rằng đó là Lục Thiên Hạo. Cô gói gọn tài liệu trong túi, mặc áo khoác, và ra khỏi nhà. Con phố nhỏ vẫn bình yên, nhưng lòng cô lại không hề yên. Từng bước chân đưa cô đến tòa nhà văn phòng sang trọng – nơi mà từ hôm nay, cô biết mình sẽ phải học cách hòa nhập và sinh tồn trong thế giới quyền lực.
Khi An bước vào sảnh văn phòng, Lục Thiên Hạo đang đứng gần cửa thang máy. Ánh mắt anh hướng về phía cô, sắc bén nhưng không hoàn toàn lạnh lùng. Anh giơ tay ra, “Đi theo tôi.”
Họ bước vào thang máy, không gian chật hẹp nhưng ánh mắt của anh khiến An cảm thấy áp lực. Cô cố gắng giữ bình tĩnh, hít sâu, nhìn thẳng về phía trước. Thang máy dừng ở tầng 22 – nơi Lục Thiên Hạo thường làm việc.
Anh mở cửa, bước vào văn phòng rộng rãi, bàn ghế sắp xếp gọn gàng, ánh sáng tự nhiên tràn qua cửa kính. “Ngồi đi,” anh nói, giọng đều nhưng không mềm mại.
An ngồi xuống ghế, tay vẫn bám chặt túi xách. Trước mắt cô, bàn làm việc lớn, các tệp hồ sơ chất đầy. Anh đặt trước mặt cô một tập hồ sơ dày: “Đây là thông tin về dự án đặc biệt. Từ hôm nay, cô sẽ tham gia. Đây không phải trò chơi, và cũng không dành cho những người chưa sẵn sàng.”
An mở tập hồ sơ, từng trang giấy khiến cô vừa ngạc nhiên vừa bối rối. Các kế hoạch, tài liệu, phân công công việc đều cực kỳ chi tiết, với những yêu cầu cao và khắt khe.
“Anh… anh muốn tôi bắt đầu ngay sao?” cô hỏi, giọng run run nhưng cố giữ sự tự tin.
Anh nhướng mày, ánh mắt lạnh lùng: “Không bắt buộc ngay lập tức, nhưng cơ hội không chờ ai lâu. Nếu cô muốn tiếp tục, hãy chuẩn bị tinh thần. Cô sẽ phải đối mặt với thử thách, áp lực và cả những mâu thuẫn chưa từng gặp. Và quan trọng nhất… cô sẽ phải chứng minh giá trị của bản thân.”
An gật đầu, cảm giác vừa hồi hộp vừa quyết tâm tràn ngập. Cô biết rằng từ hôm nay, mọi thứ đã khác. Một thế giới mới, đầy quyền lực và thử thách, đang mở ra.
Ngày làm việc đầu tiên bắt đầu. An đi qua các hành lang, nhìn thấy những nhân viên mặc vest chỉnh tề, tay cầm hồ sơ, ánh mắt đầy quyết đoán. Cô cảm nhận được khoảng cách giữa mình và họ – một cô gái giản dị bước vào thế giới của quyền lực, chuyên môn và áp lực.
Trong giờ làm việc đầu tiên, An phải học cách thích nghi với nhịp điệu công việc nhanh chóng. Cô nhận được hướng dẫn từ một trợ lý, nhưng những yêu cầu khắt khe từ Lục Thiên Hạo vẫn luôn lơ lửng trên đầu: từng hành động, từng cử chỉ đều được quan sát.
Một vài đồng nghiệp không giấu được sự nghi ngờ. Họ trao cho An những ánh mắt dò xét, thậm chí vài lời khẽ thì thầm về việc cô có thể theo kịp không. Cảm giác áp lực khiến cô thót tim, nhưng An cố hít sâu, nhắc nhở bản thân phải giữ bình tĩnh.
Buổi trưa, khi An vừa nghỉ giải lao, nữ phụ từ buổi họp trước xuất hiện. Cô ta tiến đến, nụ cười trên môi nhưng ánh mắt sắc lẹm: “Cô chắc chắn muốn ở đây sao? Tôi e rằng, công việc này không dành cho những người mới và thiếu kinh nghiệm.”
An ngẩng đầu, nhìn thẳng vào cô ta, giọng bình tĩnh: “Tôi sẽ cố gắng hết sức.”
Nữ phụ nhếch môi, ánh mắt vừa nghi ngờ vừa hằn học. “Chúng ta sẽ thấy thôi.”
Buổi chiều, An được Lục Thiên Hạo mời vào văn phòng riêng để hướng dẫn chi tiết hơn. Anh chỉ tay vào bảng kế hoạch: “Cô sẽ là người liên kết dự án giữa các phòng ban. Nhiệm vụ chính là đảm bảo tiến độ, giải quyết vấn đề phát sinh và báo cáo trực tiếp với tôi.”
An lắng nghe cẩn thận, ghi chép đầy đủ. Những yêu cầu và tiêu chuẩn mà anh đặt ra khiến cô cảm thấy áp lực khủng khiếp, nhưng đồng thời cũng kích thích cô phấn đấu.
“Nhưng… nếu tôi chưa làm được một phần, tôi có thể hỏi anh không?” An thận trọng hỏi.
Anh nghiêng đầu, ánh mắt sắc bén: “Có. Nhưng cô phải tự cố gắng trước khi nhờ giúp đỡ. Tôi không thích những người chỉ biết dựa dẫm.”
An gật đầu, hiểu rằng từ hôm nay, mối quan hệ giữa cô và tổng tài đã chính thức được ràng buộc: cô sẽ phải tuân theo yêu cầu khắt khe, chứng minh năng lực, đồng thời duy trì thái độ và cử chỉ chuẩn mực. Đây là thử thách lớn nhất từ trước đến nay trong đời cô.
Trước khi ra về, anh trao cho cô một tệp hồ sơ mới, nhấn mạnh: “Cô sẽ cần học cách làm việc với nhiều người, giải quyết mâu thuẫn và áp lực. Hãy nhớ rằng, trong công việc này, cảm xúc cá nhân không được phép ảnh hưởng đến quyết định. Cô đã sẵn sàng chưa?”
An hít một hơi sâu, đôi mắt long lanh: “Tôi sẽ cố gắng.”
Khi bước ra khỏi văn phòng, An cảm thấy cả cơ thể mệt mỏi nhưng tinh thần lại dâng trào. Cô nhận ra rằng, từ hôm nay, cuộc sống của mình không còn là bình thường nữa. Mọi thứ đều thay đổi: quyền lực, áp lực, thử thách… và cả cảm xúc mà cô chưa từng biết.
Trên đường về, An lẩm bẩm: “Cuộc sống này… quá khác biệt. Nhưng tôi sẽ không bỏ cuộc. Tôi muốn thử sức, muốn học hỏi… và muốn chứng minh rằng, tôi cũng có thể đứng vững trong thế giới này.”
Và trong lòng cô, một cảm giác kỳ lạ dâng lên: vừa hồi hộp, vừa tò mò, vừa có chút ngây ngô về người đàn ông quyền lực đã bước vào cuộc đời mình. Ràng buộc đầu tiên đã bắt đầu, và An biết rằng, từ đây, mọi thứ sẽ không còn đơn giản…