hào môn duyên phận

Chương 5: Xung đột đầu tiên và khoảnh khắc dịu dàng


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Ngày hôm sau, Lâm An thức dậy trong tâm trạng vừa căng thẳng vừa phấn khích. Sau khi trải qua buổi làm việc đầu tiên, cô cảm nhận rõ ràng áp lực mà mình phải đối mặt. Không chỉ là những nhiệm vụ khắt khe từ Lục Thiên Hạo, mà còn là ánh mắt dò xét của những người đồng nghiệp, đặc biệt là nữ phụ xuất hiện trong buổi họp trước.

An ngồi trước bàn trang điểm, nhìn vào gương, tự nhủ: “Hôm nay, tôi phải bình tĩnh, phải chứng minh rằng mình có thể làm được. Không được để bất kỳ ai xem thường.” Cô hít một hơi sâu, sửa lại mái tóc, mặc chiếc áo sơ mi trắng kết hợp với chân váy đen tinh tế, vừa lịch sự vừa gọn gàng.

Khi bước vào văn phòng, không khí đã khác hẳn. Nữ phụ, tên là Diệp Thanh, đã xuất hiện từ sớm, ánh mắt sắc bén như đang theo dõi từng bước chân của An. Cô ta không che giấu sự khinh miệt, nụ cười trên môi vừa xã giao vừa mỉa mai: “Ồ, hôm nay cô lại đến sớm sao? Hi vọng không làm lỡ việc quan trọng của mọi người.”

An khẽ mỉm cười, nhưng lòng dấy lên một luồng căng thẳng. Cô biết rằng, mọi cử chỉ, lời nói đều được quan sát, và Diệp Thanh chính là người sẽ tạo ra những thử thách đầu tiên trong mối quan hệ này.

Lục Thiên Hạo xuất hiện từ phòng làm việc riêng, dáng người cao ráo, bước đi dứt khoát. Anh quét ánh mắt qua phòng, rồi dừng lại ở An. “Hôm nay, chúng ta có một cuộc họp quan trọng với đối tác,” anh nói, giọng trầm và đều. “Cô sẽ là người trình bày phần giới thiệu sản phẩm.”

An hít một hơi sâu, tim đập nhanh. Đây là cơ hội quan trọng, nhưng cũng là thử thách lớn đầu tiên mà cô phải đối mặt trước toàn bộ đồng nghiệp và đối tác. Cô bước lên bục, nhìn những ánh mắt chăm chú, vừa lo lắng vừa cố gắng giữ bình tĩnh.

Cuộc họp bắt đầu. An trình bày từng phần một cách rõ ràng, mạch lạc. Những thông tin, số liệu cô đã nghiên cứu kỹ từ USB Lục Thiên Hạo cung cấp giúp cô tự tin hơn. Tuy nhiên, khi cô vừa dừng lại để trả lời câu hỏi từ một thành viên đối tác, Diệp Thanh lập tức xen vào:

“Xin lỗi, nhưng tôi không đồng ý với cách trình bày này. Theo tôi, có một số thông tin không chính xác và chưa đầy đủ.”

Không khí phòng họp lập tức trở nên căng thẳng. Các đối tác nhìn sang An, ánh mắt dò xét. Cô cảm thấy tim mình thót lại. Nhưng thay vì sợ hãi, An cố gắng hít sâu, giữ bình tĩnh: “Cảm ơn ý kiến của chị. Tôi sẽ làm rõ phần này ngay bây giờ.”

Cô tiếp tục giải thích, vừa trình bày vừa dẫn số liệu cụ thể. Ánh mắt cô hướng về Diệp Thanh, không phải để thách thức, mà để chứng minh rằng cô không dễ bị khuất phục.

Lục Thiên Hạo đứng phía cuối phòng, ánh mắt vẫn tập trung vào cô. Anh không can thiệp, nhưng sự hiện diện của anh, quyền lực và uy tín của anh, khiến An cảm thấy vững vàng hơn. Có lúc, cô bắt gặp ánh mắt anh đầy quan sát, như muốn ghi nhớ từng cử chỉ, từng lời nói của cô.

Sau một hồi tranh luận, Diệp Thanh cuối cùng cũng khẽ nhún vai, vẻ mặt vừa khó chịu vừa không hài lòng. Cô ta rút lui, nhưng ánh mắt vẫn chứa đầy sắc bén, như đang hẹn ngày phản công.

Sau cuộc họp, An bước ra hành lang, cơ thể hơi mệt mỏi nhưng tinh thần lại dâng trào. Cô vừa trải qua trận chiến tinh thần đầu tiên, chứng minh bản thân giữa áp lực công việc, đồng nghiệp và đối tác. Cảm giác vừa mệt vừa hưng phấn khiến cô vừa tự hào vừa lo lắng cho những thử thách tiếp theo.

Lục Thiên Hạo xuất hiện sau lưng, giọng trầm: “Cô làm tốt. Tôi không nghĩ cô sẽ giữ được bình tĩnh như vậy.”

An quay lại, ánh mắt đỏ hoe một chút vì căng thẳng, nhưng vẫn cố gắng mỉm cười: “Cảm ơn anh.”

Anh tiến đến gần, ánh mắt nhìn cô từ đầu đến chân, rồi nhướng mày: “Nhưng đừng nghĩ rằng chỉ một buổi trình bày là đủ. Tôi sẽ còn quan sát cô nhiều hơn nữa. Và… đừng để cảm xúc cá nhân ảnh hưởng đến công việc.”

An gật đầu, cảm thấy vừa áp lực vừa ấm lòng. Dường như trong mắt anh, sự quan tâm và bảo vệ không chỉ là công việc, mà còn là một sự chú ý đặc biệt dành cho cô.

Chiều hôm đó, khi An trở về bàn làm việc để hoàn thiện báo cáo, Diệp Thanh xuất hiện, nhẹ nhàng nhưng đầy ám chỉ: “Cô có biết rằng, trong môi trường này, chỉ những người mạnh mẽ và thông minh mới sống sót không?”

An ngẩng đầu, ánh mắt bình tĩnh: “Tôi sẽ cố gắng hết sức. Và tôi tin rằng, nếu làm việc chăm chỉ, mọi người sẽ nhìn thấy kết quả.”

Nữ phụ nhếch môi, ánh mắt vừa khó chịu vừa tò mò: “Ồ, thật sao? Chúng ta sẽ thấy. Nhưng đừng để những lời nói hay hành động nhỏ khiến cô tự tin quá mức. Trong giới này, mọi sai lầm đều bị chú ý.”

An cảm thấy áp lực tăng lên, nhưng cũng biết rằng đây là một phần tất yếu trong thế giới mà cô vừa bước vào. Cô thở dài, tập trung vào công việc, và tự nhủ phải kiên trì, phải mạnh mẽ.

Buổi tối, khi An rời văn phòng, trời đã tối. Ánh đèn đường phản chiếu trên mặt đường ướt, gợi nhớ lại lần gặp gỡ đầu tiên với Lục Thiên Hạo dưới cơn mưa. Cô bước nhanh, tim đập mạnh, nhớ lại ánh mắt anh trong phòng họp, ánh mắt vừa lạnh lùng vừa quan tâm.

Khi vừa ra khỏi tòa nhà, cô nghe thấy một giọng trầm quen thuộc: “Cô đi đâu một mình vào giờ này?”

An quay lại, thấy anh đứng đó, áo sơ mi trắng sơ vin gọn gàng, dáng người cao ráo nổi bật giữa ánh đèn vàng. “Tôi… tôi về nhà,” cô nói, cố giữ giọng bình tĩnh.

Anh bước tới, nhẹ nhàng nhưng đầy uy lực: “Đi cùng tôi. Tôi sẽ đưa cô về.”

Trên đường đi, họ không nói nhiều. Chỉ có tiếng bước chân và ánh đèn đường lướt qua, tạo nên một cảm giác vừa gần gũi vừa xa cách. An nhận ra rằng, trong lòng cô, cảm giác về anh không chỉ là sợ hãi hay hồi hộp, mà còn là sự tò mò, một chút rung động mà cô chưa từng biết.

Khi đưa An đến cửa nhà, anh dừng lại, ánh mắt nhìn cô sâu thẳm: “Hôm nay, cô đã làm tốt. Nhưng… đừng quên, thử thách chỉ mới bắt đầu. Và tôi sẽ luôn quan sát cô.”

An gật đầu, tim đập nhanh. Cô nhìn anh rời đi, bóng lưng cao ráo dần khuất sau ánh đèn đường. Trong lòng cô, vừa có cảm giác an toàn vừa hồi hộp. Cô biết rằng, từ hôm nay, mối quan hệ giữa cô và tổng tài đã tiến thêm một bước: vừa thử thách, vừa gần gũi, vừa đầy những cảm xúc khó đoán.

Ngồi trên giường đêm đó, An tự nhủ: “Tôi sẽ phải mạnh mẽ, phải kiên nhẫn. Nhưng… sao tim mình lại rung động khi nghĩ đến anh nhỉ?”

Và từ khoảnh khắc này, cô biết rằng cuộc đời mình sẽ không còn bình thường nữa. Những thử thách, mâu thuẫn, áp lực công việc, và cả những cảm xúc chưa từng biết đang dần lấn chiếm tâm trí cô. Nhưng An cũng cảm thấy một điều: cô sẵn sàng bước vào thế giới ấy, để học hỏi, để trưởng thành… và để khám phá những bí mật tình cảm mà Lục Thiên Hạo mang đến.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×