hậu cung không ngai

Chương 8: Âm mưu trong bóng tối


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Đêm hậu cung yên tĩnh đến mức tiếng gió thổi qua mái ngói cũng nghe rõ. Lâm Ngọc Trinh vẫn chưa ngủ. Cô đứng bên cửa sổ, ánh trăng phủ lên mái tóc mềm mại, ánh mắt sáng rực trí tuệ và quyết tâm. Từ khi bước vào cung, nàng đã hiểu rằng mỗi ngày trôi qua đều là thử thách, và những tình huống vừa qua chỉ là khởi đầu.

Đúng lúc ấy, thái giám già Lưu Tường bước vào, gương mặt nghiêm nghị. “Hoàng hậu, có chuyện cần báo. Hôm nay, một vài phi tần và quan lại trong cung đang bàn tán về kế hoạch hãm hại nàng.”

Ngọc Trinh khẽ nhíu mày, trái tim nhói lên nhưng ánh mắt vẫn vững vàng. “Âm mưu sao?” nàng hỏi, giọng điềm tĩnh nhưng sắc bén.

Lưu Tường gật đầu. “Đúng vậy. Nếu không cẩn thận, nàng có thể gặp nguy hiểm, hoặc ít nhất là mất uy tín trước hoàng đế và các phi tần khác.”

Ngọc Trinh hít sâu, nhận ra rằng đây là thời khắc quan trọng: không chỉ để bảo vệ bản thân, mà còn là cơ hội để chứng minh trí tuệ và bản lĩnh trước hoàng đế. Cô tự nhủ: Không ai được phép xem thường ta. Ta sẽ đối mặt và chiến thắng trong bóng tối.

Sáng hôm sau, nàng quan sát mọi người trong cung cẩn thận. Những ánh mắt dò xét, những lời thì thầm khẽ đều được ghi nhớ. Ngọc Trinh nhận ra rằng Tạ Lan, Vương Dung và một vài phi tần khác đang đứng về cùng phe, âm thầm tìm cách bôi nhọ nàng. Họ đã tính toán từng bước, nhưng không ngờ nàng thông minh và nhạy bén đến mức có thể đọc vị họ.

Khi tiệc trà buổi sáng diễn ra, một tình huống cố tình được sắp xếp: Trịnh Như – phi tần vốn có ác ý với Ngọc Trinh – bất ngờ đặt ra câu hỏi hóc búa trước mặt hoàng đế:

“Hoàng hậu, nếu một phi tần có uy tín nhưng làm sai lễ nghi, nàng sẽ xử lý thế nào? Có thể bỏ qua vì lợi ích quan hệ hay không?”

Một vài phi tần khẽ nhếch môi, chờ đợi phản ứng của Ngọc Trinh. Đây chính là âm mưu: nếu trả lời sai, nàng sẽ mất uy tín; nếu trả lời quá cứng nhắc, sẽ tạo căng thẳng với phi tần khác.

Ngọc Trinh hít một hơi sâu, nhắc lại lời dạy của Lưu Tường: quan sát, đọc vị và xử lý tình huống bằng trí tuệ. Nàng mỉm cười nhẹ, giọng điềm tĩnh nhưng uy lực:

“Dạ, nàng tin rằng uy tín và lễ nghi phải đi đôi với nhau. Ai vi phạm mà chưa nhận thức được, có thể giáo dục. Ai cố tình làm trái, dù uy tín đến đâu, cũng phải chịu trách nhiệm. Vì chỉ khi luật lệ công bằng, hậu cung mới yên ổn, và quyền lực mới được tôn trọng.”

Cả phòng lặng im. Hoàng đế từ xa quan sát, ánh mắt lộ vẻ hài lòng. Âm mưu vừa được giăng ra bị Ngọc Trinh hóa giải tinh tế, không mất thể diện mà còn chứng minh trí tuệ và bản lĩnh.

Nhưng Ngọc Trinh biết, đây chỉ là phần nổi của tảng băng. Âm mưu phía sau còn sâu hơn. Cô quyết định hành động thận trọng:

  • Quan sát từng phi tần, từng thái giám để phát hiện những dấu hiệu bất thường.

  • Lưu trữ thông tin về từng hành động, lời nói để dùng làm bằng chứng nếu cần.

  • Giữ bình tĩnh và không để phi tần đối thủ nhận ra nàng đã biết âm mưu.

Chiều hôm đó, nàng bí mật gặp Lưu Tường. Thái giám già đưa cho nàng một cuốn sổ nhỏ, ghi lại những âm mưu và mối quan hệ quyền lực trong hậu cung. “Đây là những gì ta quan sát bấy lâu. Nếu nàng biết cách dùng, sẽ không ai có thể gây hại. Nhưng phải nhớ, mọi hành động đều phải tinh tế, không để lộ dấu vết.”

Ngọc Trinh nhận cuốn sổ, ánh mắt sáng rực quyết tâm. Cô biết rằng, từ giờ trở đi, mọi bước đi trong hậu cung đều phải cẩn trọng, tinh tế và thông minh hơn bao giờ hết. Âm mưu trong bóng tối là bài kiểm tra đầu tiên cho trí tuệ và sự nhạy bén của nàng.

Đêm đến, Ngọc Trinh đứng bên cửa sổ, nhìn ánh trăng phản chiếu trên hồ sen, tâm trí dậy sóng. Cô tự nhủ: Âm mưu chỉ làm ta mạnh mẽ hơn. Ta sẽ học cách quan sát, đọc vị và kiểm soát quyền lực trong hậu cung. Và một ngày nào đó, hoàng đế sẽ không chỉ nhìn nhận ta, mà còn để tâm…

Và từ nơi sâu thẳm trong lòng, Ngọc Trinh biết rằng: đây mới chỉ là bước khởi đầu. Những thử thách phía trước sẽ khốc liệt hơn, nhưng với trí tuệ, sự nhạy bén và lòng dũng cảm, nàng sẽ vượt qua tất cả…


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×