hãy để tôi tỏa sáng

Chương 9: Sóng gió trong gia tộc


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sáng sớm, biệt thự Trần gia vang lên những tiếng bước chân dồn dập. An Hạ thức dậy, cảm thấy một sự bất an lạ lùng. Ngay cả sau nhiều ngày quen thuộc với các quy tắc hà khắc, cô vẫn luôn có cảm giác mọi bước đi của mình đều bị theo dõi.

Khi bước xuống phòng ăn, cô nghe được những lời thì thầm khẽ khàng nhưng sắc bén:

“Cô dâu mới hôm qua trông cũng bình thường thôi, không biết có chịu được áp lực dài hạn không.”

“Nghe nói Minh Vũ không dễ tính đâu. Ai cũng phải dè chừng mới sống sót được trong nhà này.”

An Hạ khẽ nở nụ cười xã giao, trong lòng tự nhủ: “Em sẽ không để họ thấy em yếu đuối. Em phải mạnh mẽ và khôn ngoan.”

Buổi trưa, bà Trần Thị Lan chủ động đưa ra những yêu cầu thử thách tinh tế: sắp xếp phòng khách theo một chuẩn mực cũ, tiếp khách giả để quan sát cách ứng xử, và cả việc đọc hiểu những hợp đồng kinh doanh phức tạp.

Một số anh chị chồng đứng quanh, ánh mắt dò xét, sẵn sàng ghi nhận bất kỳ sai sót nào của cô.

An Hạ hít sâu, tập trung tối đa. Cô biết, mỗi chi tiết nhỏ đều có thể bị đánh giá và đưa ra nhận xét. Cô phải vừa tuân theo luật lệ, vừa thể hiện bản sắc riêng, vừa không để mình bị khuất phục bởi áp lực.

Minh Vũ xuất hiện lúc giữa buổi chiều, đứng lặng lẽ quan sát. Khi một người anh chồng cố tình tạo khó khăn cho cô bằng câu hỏi hóc búa, anh bước tới, đặt tay nhẹ lên cánh tay cô:

“Không cần lo, cứ tập trung làm theo hướng dẫn. Đừng để những lời bàn tán làm mất bình tĩnh.”

Ánh mắt anh lạnh lùng nhưng kiên định, khiến An Hạ cảm thấy vừa an tâm vừa căng thẳng. Khoảnh khắc đó, cô nhận ra rằng: Minh Vũ không chỉ quan tâm theo cách thầm lặng, mà còn luôn bảo vệ cô một cách tinh tế, dù vẫn giữ khoảng cách.

Chiều muộn, những tin đồn lan truyền nhanh chóng trong giới thượng lưu, một vài người ghé tai hỏi han:

“Nghe nói cô dâu mới là xuất thân bình thường, không biết Minh Vũ có hài lòng không?”

“Cũng may cô ấy khéo léo, nếu không, sống trong gia tộc này chắc chắn khó mà tồn tại.”

An Hạ đứng vững, đáp lời nhẹ nhàng:

“Dạ, em sẽ cố gắng học hỏi và thích nghi.”

Câu trả lời vừa đúng lễ nghĩa, vừa thể hiện sự tự tin khiến một số người phải lùi bước. Cô nhận ra, trong giới hào môn, sự khéo léo và thông minh đôi khi quan trọng hơn sắc đẹp hay xuất thân.

Tối hôm đó, An Hạ trở về phòng, đứng bên cửa sổ nhìn ra ánh đèn thành phố. Cô nghĩ về những ngày vừa qua: bữa tiệc danh vọng, thử thách đầu tiên, và giờ là những sóng gió thị phi.

Cô tự nhủ: “Mỗi ngày là một thử thách. Nhưng em sẽ không khuất phục. Em sẽ chứng minh rằng mình không phải cô dâu bình thường. Và em sẽ khiến Minh Vũ nhận ra giá trị của em, theo cách của riêng mình.”

Trong bóng tối, tiếng đồng hồ tích tắc vang lên đều đặn, như nhắc nhở cô rằng: trong giới hào môn, chỉ có sự kiên nhẫn, khôn ngoan và bản lĩnh mới giúp cô sống sót và tỏa sáng.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×