Sáng hôm nay, Lâm Nhất Linh thức dậy với tâm trạng vừa hứng khởi vừa lo lắng. Khoảnh khắc riêng tư gần gũi với Tề Dạ vẫn còn in sâu trong tim cô, khiến trái tim cô rung động mỗi khi nghĩ đến anh. Nhưng Nhất Linh biết rằng, trong thế giới showbiz, drama từ đồng nghiệp hay môi trường làm việc có thể xuất hiện bất cứ lúc nào – và hôm nay, thử thách mới sẽ đến từ chính nội bộ đoàn phim.
Cô chuẩn bị trang phục thanh lịch, nhẹ nhàng, tóc buộc nửa, trang điểm tự nhiên nhưng tươi tắn. Nhìn vào gương, cô tự nhủ: “Nhất Linh à, hôm nay phải bình tĩnh. Chỉ là công việc… nhưng cũng là cơ hội để phối hợp với Tề Dạ và thể hiện bản thân.”
Khi bước vào phim trường, Nhất Linh nhận thấy Tề Dạ đã có mặt từ sớm, khoác vest đen, ánh mắt sắc bén nhưng dịu dàng hơn sau những khoảnh khắc gần gũi trước đó. Nhìn anh, cô cảm thấy tim mình vừa hồi hộp vừa phấn khích.
“Cô đến sớm vậy?” Giọng anh vang lên, trầm, lạnh nhưng mang theo sự tò mò và một chút dịu dàng hiếm thấy.
“À… tôi muốn chuẩn bị trước,” cô lí nhí, cúi đầu, cố gắng giữ bình tĩnh.
Cảnh quay hôm nay là cảnh trong phòng studio, yêu cầu Nhất Linh và Tề Dạ thể hiện nhiều cảm xúc khác nhau: vui vẻ, ngại ngùng, và lãng mạn. Tuy nhiên, ngay từ đầu buổi quay, một xung đột nhẹ xảy ra. Một nữ diễn viên đồng nghiệp – vốn là người ghen tị với sự nổi bật của Nhất Linh – bất ngờ gây khó dễ, cố tình chèn cảnh quay và nhận xét bóng gió:
“Nhất Linh, hôm nay phải thật cố gắng đấy, đừng để Tề Dạ chờ lâu. Anh ấy nổi tiếng mà, chắc chắn sẽ chú ý người diễn xuất tốt hơn.”
Nhất Linh khẽ nhíu mày, cố giữ bình tĩnh. Cô biết rằng, những lời bóng gió kiểu này không phải là hiếm trong môi trường showbiz, nhưng vẫn khiến cô cảm thấy khó chịu.
Tề Dạ đứng cạnh, ánh mắt sắc bén, lập tức nhìn về phía nữ đồng nghiệp:
“Đừng làm phiền cô ấy. Chúng tôi đang tập trung vào công việc.”
Nhất Linh cảm thấy vừa an tâm vừa xấu hổ. Trong vòng tay ẩn dụ ấy, cô nhận ra rằng, Tề Dạ không chỉ quan tâm đến cô, mà còn sẵn sàng bảo vệ cô trước những tình huống căng thẳng nơi công sở.
Buổi quay tiếp tục, nhưng không khí căng thẳng vẫn còn. Nhất Linh cố gắng tập trung, nhấn mạnh cảm xúc và biểu cảm để hợp tác tốt với Tề Dạ. Cô nhận ra rằng, càng phối hợp với anh, cô càng cảm nhận rõ sự dịu dàng và quan tâm của anh, không chỉ trong công việc mà còn trong cảm xúc thật.
Trong một cảnh quay, đạo diễn yêu cầu Nhất Linh và Tề Dạ thể hiện khoảnh khắc ngại ngùng khi vô tình chạm tay nhau. Nhất Linh đỏ mặt, tim đập mạnh, trong khi Tề Dạ giữ ánh mắt dịu dàng nhưng sắc bén, khiến cô cảm thấy vừa bối rối vừa hạnh phúc.
“Cô ổn chứ?” Anh hỏi, giọng trầm nhưng gần như thì thầm.
“V… vâng,” cô lí nhí, đỏ mặt.
Sau cảnh quay này, nữ đồng nghiệp lại tạo thêm căng thẳng: “Cảnh này… Nhất Linh, cô diễn tốt thật đấy. Nhưng chắc chắn Tề Dạ sẽ còn chú ý nhiều hơn nếu cô thể hiện cảm xúc thật hơn.”
Nhất Linh cảm thấy khó chịu, nhưng Tề Dạ lập tức đặt tay lên vai cô, ánh mắt nghiêm túc:
“Đừng để người khác ảnh hưởng đến cảm xúc và nhịp điệu của mình. Chỉ cần tập trung vào cảnh quay và bản thân.”
Nhất Linh cảm giác vừa xấu hổ vừa ấm áp. Trong vòng tay anh, cô thấy được sự bảo vệ và quan tâm thật sự, điều mà không lời nói nào có thể diễn tả.
Buổi chiều, cảnh quay tiếp tục với các khoảnh khắc tình cảm gần gũi: cùng nhau trải thảm picnic, chuẩn bị thức ăn, trò chuyện và cười đùa. Nhất Linh nhận ra rằng, càng gần gũi với Tề Dạ, cô càng hiểu rõ con người anh: nghiêm túc, lạnh lùng nhưng chu đáo; tỉ mỉ nhưng ẩn chứa sự ấm áp. Cô tự nhủ: “Anh ấy không chỉ là idol hạng A, mà còn là một người đàn ông mà tôi muốn tìm hiểu.”
Trong lúc nghỉ giải lao, Tề Dạ bất ngờ hỏi:
“Cô… cảm thấy thế nào khi phải đối mặt với xung đột từ đồng nghiệp?”
Nhất Linh hơi ngạc nhiên, tim đập nhanh: “Tôi… hơi khó chịu, nhưng… tôi thấy an tâm khi có anh ở bên.”
Anh nhún vai, ánh mắt dịu: “Cô đừng để bất cứ ai ảnh hưởng đến cảm xúc của mình. Tôi sẽ ở bên cô khi cần thiết.”
Nhất Linh cảm giác tim mình nhói lên. Cô thầm nhủ: “Chỉ là công việc… nhưng sao cảm giác gần gũi này lại khiến tôi rung động đến thế?”
Ngày hôm nay kết thúc với cảnh quay cuối cùng, ánh nắng chiếu qua cửa sổ, tạo khung cảnh lãng mạn. Nhất Linh và Tề Dạ cùng nhau đi dạo, tay chạm nhau nhẹ nhàng, ánh mắt trùng nhau đầy ý tứ. Khoảnh khắc này khiến cả hai nhận ra rằng, trái tim đã không còn giả vờ, và tình cảm dành cho nhau đã trở nên rõ rệt.
Nhất Linh thầm nhủ: “Chỉ là công việc… nhưng sao tôi lại thấy trái tim bối rối đến vậy?”
Trong khi đó, Tề Dạ đứng lặng nhìn theo bóng dáng cô, ánh mắt sâu thẳm, trầm lặng. Anh nhận ra, trái tim vốn lạnh lùng của mình đang thay đổi. Khoảnh khắc hôm nay chính là bước ngoặt để anh bắt đầu thừa nhận cảm xúc – dù vẫn chưa dám thừa nhận với chính bản thân.
Những xung đột từ đồng nghiệp không chỉ kiểm tra khả năng phối hợp của họ, mà còn tạo điều kiện cho chemistry và tình cảm phát triển, khiến họ phải đối mặt, hiểu nhau và dần thừa nhận tình cảm lẫn nhau – điều mà cả hai chưa từng nghĩ sẽ xảy ra trong trò chơi giả vờ hẹn hò này.