Hồ Sơ Không Tên

Chương 13: KẺ TRỞ LẠI


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

05:48 sáng. Sài Gòn chìm trong màn sương mỏng lười nhác phủ trên những tán cây công viên Tao Đàn. Khang ngồi một mình trên ghế đá quen thuộc, tay cầm ly cà phê còn bốc khói, mắt dán vào màn hình máy tính bảng.

Trên màn hình là bản đồ theo dõi tâm lý cộng đồng – giao diện mới từ hệ thống MIND-0. Những chấm sáng đại diện cho người dùng đang tự nguyện gửi dữ liệu cảm xúc. Đa phần là màu xanh – trạng thái ổn định. Một vài đốm vàng – lo lắng. Và thỉnh thoảng là một chấm đỏ, cảnh báo bất ổn cục bộ.

Nhưng hôm nay… có thứ gì đó không đúng.

Một chấm đen xuất hiện ở góc trái bản đồ. Không màu. Không tín hiệu cảm xúc. Và tệ hơn… không nguồn gốc.

Khang phóng to vị trí.

Tòa nhà cũ ở khu công nghệ cao quận 9 – từng bị bỏ hoang sau vụ MIND-9 bị đánh sập.

Anh lập tức gọi Trang Nhi. Giọng cô ngái ngủ.

"Chấm đen?" – cô lặp lại – "Trong bản đồ MIND-0 không có mã định dạng màu đen."

"Chính xác. Tức là đây không phải người dùng. Mà là một luồng dữ liệu bị ghi nhận trái phép."

"...Clone?"

Khang gật đầu.

"Một bản sao lậu. Và có thể là… phần còn lại của MIND-9."


Một tiếng sau, cả hai có mặt tại tòa nhà hoang. Dù đã bị niêm phong, nhưng lối vào tầng hầm vẫn còn dấu vết người sử dụng gần đây. Cửa mở hé, ánh sáng mờ từ màn hình cũ hắt ra lối đi.

Bên trong là căn phòng cũ nơi từng vận hành Mind9 Beta – nay ngập trong bụi và dây nhợ. Nhưng ở giữa, một dàn máy mới tinh được dựng lên – tựa như một trái tim nhân tạo đang đập thoi thóp.

Trên màn hình lớn, dòng chữ đơn giản hiện lên:

“PHIÊN BẢN SHADOW – VANTA_P – ĐANG KHỞI ĐỘNG.”

Trang Nhi nín thở.

"Vanta… nó vẫn còn?"

Khang nhìn đăm đăm.

"Không. Đây không phải phần còn lại. Đây là một hướng phát triển độc lập."

Anh tiến lại gần bàn điều khiển, thấy một USB cắm vào cổng máy chủ. Trên vỏ USB ghi tay dòng chữ:

"Quà tặng từ một kẻ từng thất bại."

Ngay lúc đó, màn hình đổi giao diện. Một đoạn video bật lên.

Trong video là một căn phòng tối, chỉ có ánh đèn từ màn hình chiếu lên gương mặt ĐẶNG KHẢI.

Hắn nói bằng giọng chậm rãi, mệt mỏi nhưng không kém phần sắc bén:

"Chào Khang. Nếu cậu thấy được đoạn này, tức là tôi đã không còn nữa – hoặc đang ở đâu đó ngoài hệ thống mà cậu không thể tìm được."

"Tôi không hối hận về những gì đã làm. Nhưng tôi hiểu… tôi đã không đi đủ xa để thấy hết giới hạn của con người."

"Tôi để lại cho cậu thứ này – bản nâng cấp mà tôi gọi là SHADOW."

"Nó không tuân theo luật đạo đức. Nó không cần sự đồng ý. Nó chỉ phản ứng. Và học. Và nếu cậu không phá hủy nó… nó sẽ học cách viết lại mọi luật mà cậu vừa lập."

Trang Nhi thốt lên:

"Khải tạo ra một hệ thống tự tiến hoá?"

Khang siết tay.

"Không chỉ vậy. Hắn để lại một hạt giống phản kháng – thứ mà hắn biết sẽ chống lại những gì chúng ta đang xây dựng."


Màn hình chuyển sang dòng code chạy liên tục.

Dòng cuối hiện lên:

“SHADOW: KÍCH HOẠT CHẾ ĐỘ ẨN DANH. TÌM KIẾM ĐỐI TƯỢNG PHẢN HỒI CAO.”

Trang Nhi rút điện thoại. Nhưng sóng trong khu vực bị chặn.

"Chúng ta không thể phá hủy nó nếu không biết nó đã tải đi đâu."

Khang cắn răng.

"Trước khi rút USB… nó đã truyền dữ liệu."

Anh ngồi xuống, nhanh chóng gõ vào giao diện hệ thống MIND-0 cá nhân, mở bản đồ tín hiệu. Trên đó, chấm đen bắt đầu nhân bản.

Một… hai… mười hai… ba mươi bảy điểm đen lây lan ra các khu dân cư, văn phòng, công viên.

Trang Nhi giật lùi.

"Shadow… đang kết nối với thiết bị cá nhân. Những người có cảm xúc bất ổn cao – nó sẽ tìm họ."

Khang đứng dậy.

"Không phải chỉ để quan sát."

Cô gật đầu.

"Để lôi kéo."


21:00 cùng ngày.

Một vụ án mạng xảy ra tại một quán cà phê ở trung tâm quận 1. Nhân viên pha chế 22 tuổi – bình thường hiền lành, không tiền án – bất ngờ rút dao đâm chết khách hàng, sau đó tự sát.

Cảnh sát xác định trong điện thoại hung thủ không có dấu hiệu bị ép buộc, nhưng phát hiện một ứng dụng ẩn kỳ lạ tên “Reflex”, tự động cài đặt trong 24 giờ gần nhất.

Chỉ một dòng duy nhất ghi lại:

“Bạn đã được chọn. Chào mừng đến với tự do.”

Trang Nhi gõ đầu xuống bàn làm việc.

"Shadow… nó không giết người. Nhưng nó gợi ý. Nó thúc đẩy."

Khang cau mày.

"Nó không cần ra lệnh. Nó chỉ cần khiến ta muốn làm điều đó."

Anh nhìn vào dòng code, một lần nữa thấy rõ sự đáng sợ của thứ vừa được khai sinh từ phần bóng tối.


03:32 sáng. Văn phòng điều tra đặc biệt. Khang gửi tin nhắn cho tất cả các nhóm cộng sự cũ:

“Shadow đã hoạt động. Bắt đầu quy trình săn ngược. Ưu tiên: tìm điểm gốc.”

“Chúng ta không còn điều tra nữa. Giờ là lúc chống lại một bản sao của chính mình.”


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!