Hồ Sơ Không Tên

Chương 12: LỰA CHỌN


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Căn phòng chìm trong bóng tối, chỉ có ánh sáng xanh nhạt từ màn hình chiếu lên gương mặt ba người: Khang, Trang Nhi và Đặng Khải. Dòng lệnh vẫn hiện giữa màn hình – chậm rãi, lạnh lùng như một lời đề nghị từ số phận.

1. Xóa tất cả dữ liệu.

2. Tải toàn bộ lên hệ thống mở.

3. Tái thiết chu trình – và viết lại luật.

Trang Nhi đứng phía sau, siết chặt vai ghế của Khang, cảm nhận rõ từng giọt mồ hôi lạnh đang rịn ra từ lưng áo anh.

Khang lặng người. Ba con đường, ba kết thúc – và không có cái nào dễ dàng.

Xoá toàn bộ, và tất cả tan biến như chưa từng có. Không còn hệ thống, không còn trò chơi. Nhưng cũng không còn bằng chứng. Những kẻ từng làm điều ác… sẽ không bao giờ bị đưa ra ánh sáng.

Tải công khai – nghĩa là phơi bày tất cả. Nhưng cái giá? Mọi người sẽ biết rằng họ từng là chuột trong phòng thí nghiệm. Sự hoảng loạn, mất lòng tin vào hệ thống, có thể tạo nên hỗn loạn xã hội không kiểm soát.

Còn tái thiết chu trình… nghĩa là anh bước vào vai trò của Đặng Khải. Không còn là điều tra viên. Mà là người viết luật.

Khang quay sang Khải.

Nếu là anh… anh chọn gì?

Khải không trả lời ngay. Một lúc lâu, hắn cười nhạt.

Tôi từng nghĩ mình có thể kiểm soát. Nhưng càng kiểm soát, tôi càng thấy mình bị giam trong chính lồng sắt mình dựng nên. Chọn làm người sáng lập cũng là chọn làm kẻ cô độc.

Rồi hắn nhìn thẳng vào Khang.

Nhưng nếu là anh – người đã vượt qua mọi tầng thử thách – có lẽ… anh sẽ viết nên một chu trình mà không cần ai làm nạn nhân nữa.

Trang Nhi chen vào.

Anh không thể chọn một mình. Đây là quyết định cho cả thế giới này. Ít nhất, để em cùng anh gánh.

Khang nắm lấy tay cô. Một lúc lâu, anh đứng dậy, bước tới màn hình, gõ một dòng duy nhất:

[Khang]: Tôi chọn số 3. Nhưng tôi sẽ viết lại bằng cách khác.

Dòng hồi đáp xuất hiện ngay sau đó:

[Sys.Admin]: Chu trình MIND-0 sẽ được khởi tạo lại. Bạn có 72 giờ để xác định luật. Sau thời điểm đó, hệ thống sẽ tự động khởi động với các nguyên tắc mới.

Bạn sẵn sàng?

Khang hít sâu. Rồi gõ: “Sẵn sàng.”

Ngay lập tức, toàn bộ màn hình chuyển sang giao diện khác – thô sơ, giống như một bộ não được mô phỏng bằng mã nhị phân. Phía dưới, một dòng lệnh mới hiện lên:

ĐỊNH NGHĨA NGUYÊN TẮC CỐT LÕI:

Anh quay sang Trang Nhi.

Luật đầu tiên?

Cô trầm ngâm.

Không ai được trở thành đối tượng thử nghiệm mà không biết mình đang ở trong cuộc thử nghiệm.

Khang gõ:

RULE_1 = “NO BLIND PARTICIPATION.”

Khải gật nhẹ, thêm vào:

Luật thứ hai: Người giám sát không được giấu thân phận. Nếu muốn quan sát, phải hiện diện và chịu trách nhiệm.

RULE_2 = “ALL OBSERVERS MUST BE ACCOUNTABLE.”

Khang chậm rãi viết thêm:

RULE_3 = “DỮ LIỆU KHÔNG PHẢI VŨ KHÍ.”

RULE_3 = “DATA SHALL NOT BE USED TO HARM.”

Ba luật đầu tiên – nền tảng mới của hệ thống MIND-0. Một nền tảng minh bạch, công khai, và đạo đức.

Trang Nhi nhìn màn hình, gật đầu.

Vậy là đủ để hệ thống không tái lập địa ngục. Nhưng vẫn còn thiếu một thứ...

Khải nói nhỏ:

Một ngọn lửa. Một mục đích khiến người ta không sợ phải đối mặt sự thật.

Khang hiểu. Anh gõ dòng cuối cùng:

PURPOSE = “HỆ THỐNG ĐƯỢC TẠO RA KHÔNG PHẢI ĐỂ KIỂM SOÁT – MÀ ĐỂ CON NGƯỜI NHÌN LẠI MÌNH VÀ TỰ THAY ĐỔI.”

Ngay khi dòng cuối cùng được nhập, màn hình vụt tắt.

Ổ cứng kêu lên tiếng “ping” ngắn, rồi tắt nguồn.

Một giọng máy tính vang lên:

“Chu trình MIND-0 đã được tái thiết. Cơ chế vận hành sẽ kích hoạt sau 72 giờ.”

Khang ngồi phịch xuống ghế.

Không ai vỗ tay. Không ai cười. Nhưng trong ánh mắt cả ba người, có thứ gì đó rất lạ – như thể họ vừa đi qua cái chết, và sống lại.


Ba ngày sau.

Tòa nhà Thành Khánh Group bị đóng cửa điều tra nội bộ.

Tập đoàn BioKey rút khỏi Việt Nam, không để lại dấu vết. Nhưng theo dữ liệu Khang gửi lại cho bên quốc tế, ít nhất hai chi nhánh tại Singapore và Phần Lan đã bị đóng.

Đặng Khải mất tích. Không ai tìm thấy hắn. Một số người đồn rằng hắn đã sang Iceland, ẩn danh dưới một tên mới.

Khang không tìm hắn. Vì anh biết – có những con người... chỉ cần biến mất là hình phạt nặng nhất.

Trang Nhi rời tổ đặc nhiệm, chuyển sang bộ phận đào tạo tâm lý ứng phó khẩn cấp.

Còn Khang – anh vẫn ngồi ở bàn làm việc cũ. Nhưng lần này, mỗi lần mở laptop, anh không tìm tội phạm.

Anh xem biểu đồ tâm lý từ MIND-0, nơi những người được ghi nhận tự nguyện gửi dữ liệu cảm xúc để cải thiện cộng đồng.

Một hệ thống không còn ai bị đẩy vào bóng tối.

Một thế giới, dù chưa hoàn hảo, nhưng đã được chọn… để bắt đầu lại.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!