hoa nhỏ trong vườn anh

Chương 1: Buổi đầu công ty


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Linh bước vào tòa nhà văn phòng mới, cảm giác vừa hồi hộp vừa lo lắng quấn lấy cô như một lớp sương mỏng. Đây là công ty đầu tiên sau khi cô tốt nghiệp, và mọi thứ đều còn quá mới mẻ: từ ánh sáng trắng lạnh lùng của hành lang, tiếng gõ bàn phím vang vọng, cho đến mùi cà phê thoang thoảng từ quầy pha chế gần sảnh. Cô hít một hơi sâu, cố gắng xua đi những hồi hộp trong lòng.

Khi Linh đến bàn làm việc được chỉ định, cô khẽ liếc quanh phòng. Đồng nghiệp xung quanh đang chăm chú với màn hình máy tính, một số thì thì thầm trao đổi công việc. Bất giác, ánh mắt cô chạm vào một chàng trai đứng ở giữa phòng, vẻ ngoài hào hoa và tự tin khiến cô giật mình. Anh mặc vest chỉnh tề, dáng người cao ráo, mái tóc đen bóng chải gọn, gương mặt khiến người khác khó rời mắt. Không chỉ đẹp trai, ánh mắt anh còn toát ra sự tinh tế và quyền lực, khiến Linh vừa ngưỡng mộ vừa e dè.

Chẳng hiểu sao, cô lại cảm thấy tim mình lỡ nhịp khi ánh mắt anh lướt qua. Anh chính là Phong – người mà sếp đã nhắc đến với một nụ cười nhẹ: “Phong khá nổi tiếng ở đây, cẩn thận đấy nhé, cô Linh.”

Không lâu sau, Linh đã có cơ hội chào hỏi trực tiếp. “Chào anh, tôi là Linh, nhân viên mới.” Cô nở nụ cười hơi gượng, tay khẽ run khi bắt tay anh.

Phong mỉm cười, ánh mắt lướt qua cô như một cơn gió nhẹ: “Chào Linh, hi vọng em sẽ thích công việc ở đây. Nếu cần gì cứ hỏi tôi nhé.” Giọng nói trầm ấm nhưng mang theo một chút hài hước khiến Linh vừa ngượng vừa bối rối.

Ngày làm việc trôi đi với nhiều tình huống dở khóc dở cười. Trong giờ họp, Linh vì chưa quen tên đồng nghiệp mà vô tình xưng nhầm tên Phong, khiến anh hơi nhíu mày, nhưng ngay sau đó nở nụ cười tinh nghịch. “Không sao đâu, lần đầu gặp nhau mà, mọi người đều từng lúng túng mà.” Linh đỏ mặt, cúi gằm xuống bàn, muốn chui luôn xuống dưới ghế.

Từ những chi tiết nhỏ nhặt – Phong giúp cô chỉnh máy in khi bị kẹt giấy, đưa ly nước khi cô đang bận sổ sách – Linh bắt đầu cảm nhận sự quan tâm đặc biệt từ anh. Chẳng phải sự quan tâm ồn ào, mà là những cử chỉ âm thầm, nhẹ nhàng khiến cô khó lòng bỏ qua. Cô không hiểu sao tim lại rung rinh mỗi khi ánh mắt anh thoáng nhìn cô trong văn phòng.

Buổi trưa, Linh ngồi một góc bàn ăn, còn Phong thì đi qua đi lại, đôi lúc ghé lại trò chuyện vài câu về dự án mới. Cách anh vừa lịch thiệp, vừa tinh tế khiến Linh vừa muốn cười vừa ngại ngùng. Không giống những gì cô tưởng tượng về một chàng trai hào hoa chỉ biết bảnh bao bên ngoài, Phong khiến cô nhận ra rằng anh cũng có sự ấm áp và quan tâm thật sự.

Trước khi kết thúc ngày làm, Linh đứng bên cửa sổ nhìn ra phố xá tấp nập, tâm trạng lẫn lộn. Cô nhớ lại những va chạm nhỏ hôm nay, những cử chỉ bất ngờ và ánh mắt lạ lùng của Phong. Một phần trong cô cảm thấy tò mò, muốn hiểu anh hơn, một phần lại e dè vì chưa biết liệu sự ấn tượng này là thật hay chỉ là cảm giác nhất thời.

Chính khoảnh khắc ấy, Linh nhận ra rằng mình đã bắt đầu chú ý Phong – không phải vì vẻ ngoài hào hoa, mà là vì những chi tiết tinh tế, nhẹ nhàng khiến cô không thể nào quên. Và cô biết, ngày mai, khi bước vào công ty, sẽ là một chương mới đầy bất ngờ và… không ít xung khắc.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Đang
Xem Nhiều
×