hoa nở trong tuyết

Chương 9: Nguy hiểm tiềm ẩn


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sáng hôm sau, cung điện chìm trong màn sương mờ. Lạc Nhạn đang kiểm tra lại các tài liệu mật thì một cung nữ vội vã chạy đến, nét mặt hốt hoảng:

“Cung nữ Lạc Nhạn, có… có chuyện không ổn trong khu vực hành lang phía Tây!”

Trái tim cô lập tức nhói lên. Đây là khu vực ít người qua lại, nơi các quan chức và cung nữ thường trao đổi tin tức quan trọng. Cô lập tức nắm thanh kiếm giấu trong áo, bước nhanh theo hướng dẫn.

Khi đến nơi, cảnh tượng khiến cô sửng sốt: một số giấy tờ mật đã bị xáo trộn, dấu hiệu của việc có người âm thầm lục lọi. Nhưng không có kẻ nào xuất hiện. Lạc Nhạn lập tức nhận ra đây là một âm mưu tinh vi, nhằm dọa hoặc kiểm tra cô.

Bất ngờ, nam chính xuất hiện từ bóng tối, ánh mắt sắc lạnh nhìn quanh. “Ngươi sao lại ở đây một mình?” Anh hỏi, giọng vừa nghiêm nghị vừa quan tâm.

“Con… con vừa kiểm tra tài liệu và phát hiện dấu hiệu khả nghi,” cô trả lời, giọng run run nhưng kiên định.

Một khoảng im lặng trôi qua, cả hai đều hiểu rằng nguy hiểm không chỉ ở những kẻ trực tiếp tấn công, mà còn nằm ở những người trong cung biết nắm quyền lực và thông tin.

Họ quyết định phối hợp: Lạc Nhạn theo dõi các lối đi phụ, còn nam chính đứng chặn các cửa ra vào. Mỗi hành động đều phải chuẩn xác; bất cứ sơ suất nào cũng có thể khiến âm mưu bị phát hiện và kéo theo nguy cơ mạng sống.

Khi tuần tra quanh khu vực, họ phát hiện một dấu chân nhỏ, in sâu trên tuyết, dẫn đến một phòng kín. Bên trong, một số bức thư bị giấu, tiết lộ việc một nhóm quan lại âm mưu thao túng triều đình, đồng thời nhắm vào gia tộc Lạc Nhạn.

Nam chính nhìn cô, ánh mắt pha chút nghiêm nghị và quan tâm: “Ngươi biết mình đang làm gì… nhưng lần này, nguy hiểm còn lớn hơn.”

Lạc Nhạn thở dài, nhưng trong lòng quyết tâm: “Con không thể đứng nhìn gia đình bị hại. Con phải tìm ra sự thật.”

Khoảnh khắc ấy, cả hai đứng gần nhau trong phòng tối, trái tim cùng nhịp đập. Sự hợp tác đã thử thách họ, nhưng cũng làm tình cảm dần nảy sinh – không còn chỉ là tin tưởng về trí tuệ và võ nghệ, mà là sự gắn kết sâu sắc trong nguy hiểm.

Khi rời khỏi phòng, tuyết vẫn rơi dày ngoài cửa sổ, phủ trắng mọi dấu chân và cảnh vật. Lạc Nhạn và nam chính bước bên nhau, biết rằng từ đây, hành trình trong cung sẽ đầy cạm bẫy, âm mưu, nhưng cũng đầy những khoảnh khắc họ cùng nhau trải qua, làm nảy nở tình cảm.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×