Hoa tâm

Chương 14: chap 14: Tết 2022 (Ngoại truyện)


trước sau

Trong căn nhà nhỏ ấm áp, Hà Minh cùng Thiên Nghi ngồi bên bàn học phía sau khung cửa sổ ngắm nhìn hàng cây trước mặt

- Shita, chúng ta yêu nhau bao lâu rồi.- Hà Minh bỗng bất chợt hỏi

- Yêu nhau 4 năm rồi, sao em hỏi vậy?- Thiên Nghi khó hiểu

- Em đang suy nghĩ nếu không có anh thì phải làm sao đây?- Hà Minh buồn rầu

- Em nghĩ cái gì vậy con nhỏ này, bệnh ảo tưởng của em lại tái phát à.- Thiên Nghi có chút tức giận

- Tết này anh có về nhà không?

- Em muốn anh về hay ở lại đây với em?- Thiên Nghi khẽ cười

- Em muốn về thăm mẹ, em mong mẹ chấp nhận chúng ta.- Hà Minh có chút rầu rĩ

Thiên Nghi khẽ hôn nhẹ lên mái tóc của Hà Minh tâm trạng có chút chùng xuống. Thiên Nghi luôn nhớ về những năm cấp 3 họ luôn phải lén lút quen nhau, rồi khi lên đại học mẹ Hà Minh đến thăm thì vô tình phát hiện, liền gần cả năm không nói chuyện với Hà Minh nữa. Thiên Nghi nhớ lại mà cảm thấy đau lòng.

- Chồng em đưa em về, thế nào?- Thiên Nghi biểu hiện nham hiểm

- Chồng gì chứ. Sao này ai lấy anh mà chồng hả?- Hà Minh có chút xấu hổ

- Nếu em không lấy anh thì ai ở cạnh em anh sẽ đánh gãy chân người đó.- Thiên Nghi như thật như đùa, lén lút hôn lên cổ Hà Minh

- Nè lại nữa sao? Sáng nay không phải đã làm rồi sao?- Hà Minh thoáng giật mình

.........

Đêm 30 tết.....

Cốc...cốc...cốc....

- Ai đấy? Chờ chút.- Bà Lâm đang bận trong bếp, vội vàng đi ra mở cửa

- Mẹ...con về rồi.- Hà Minnh không kiềm được trào nước mắt

- Cô cậu lộn nhà rồi, tôi không quen hai người.- Bà Lam nhìn đứa con gái cùng kẻ bán nam bán nữ trong mắt bà

- Mẹ....mẹ có thể nào chấp nhận chúng con không? Mẹ đừng như vậy nữa mà.- Hà Minh bất chợt quỳ xuống, nước mắt càng tuông rơi nhiều hơn

- MinZy...- Thiên Nghi có chút bất ngờ nhưng cũng vội vàng quỳ củng Hà Minh.- Bác gái đây là lần đầu tiên con quỳ gối trước người khác mong bác hãy chấp nhận chúng con.- Thiên Nghi đầy cương nghị

- Mấy người muốn làm gì thì làm nhưng đi ra chỗ khác nếu không tôi báo công an đấy.- Bà Lâm có chút sượng lại nhưng cũng vội giữ vững lập trường quay vào nhà đóng cửa

- MinZy, đứng lên anh đưa em về nhà anh.- Thiên Nghi muốn nâng Hà Minh lên

- Hôm nay em phải xin mẹ chấp nhận chúng ta, em không muốn chúng ta bên nhau mà không có sự công nhận của gia đình.- Hà Minh mặc kẹ dòng nước mắt chảy kiên quyết không đứng lên

- Vậy anh ở đây với em.- Thiên Nghi lấy áo khoác trên người mình khoác vào cho Hà Minh

1 tiếng trôi qua....chỉ còn không quá 30 phút nữa thì qua năm mới. Bà Lâm Mỹ Hà nhìn qua khung cửa sổ thấy con gái mình mang nặng đẻ đau vẫn còn quỳ trong thời tiết lạnh lẽo cảm thấy khó kiềm lòng. Bà lấy điện thoại gọi đến dãy số mà bà cất giữ đã lâu

- Alo, chị Lâm à lâu lắm rồi chị mới điện cho tôi đấy.- Người phụ nữ ở đầu dây bên kia bắt máy

- Chị mau đến đây đem con mình về đi.- Bà Lâm có chút gấp gáp

- Nó cũng là con chị, nó muốn ở đó thì nhờ chị chiếu cố vậy.- người phụ nữ đầu dây bên kia cúp máy, bóng dáng bà trong góc tối dần đi mất

Bà Lâm nhìn về phía của sổ mà sốt ruột, bà nhớ đến những khoảng khắc bên con gái làm tim bà nhói lên. Trong đầu bà xuất hiện câu nói của người phụ nữ đó 3 năm trước đã nói " Dù sao cũng là lấy chồng thì tại sao lại không chấp nhận con trai của tôi, chỉ là không thể có con chứ phải là bị bệnh nang y đâu...". Bà Lâm không thể chịu được nữa đứng dậy ra mở cửa

- Vào nhà đi coi chừng bệnh bây giờ.- ánh sáng chiếu vào người bà Lâm như vầng hào quang

- Mẹ... mẹ chấp nhận chúng con rồi sao?- Hà Minh lại lần nữa rơi nước mắt

- Không vào thì tôi đóng cửa đây.- Bà Lâm giả vờ đóng cửa

- Bác gái cảm ơn bác.- Thiên Nghi chặn cửa lại rồi đỡ Hà Minh vào nhà.

- Cảm ơn mẹ.- Hà Minh ôm chặt lấy bà Lâm

- Chúng ta là mẹ con không cần cảm ơn.- Bà Lâm lấy tay gạt đi nước mắt

Tết 2022, họ ăn bữa cơm đoàn viên, trải qua đêm giao thừa của mọt gia đình bình thường, không còn sự giận dỗi, không còn những mâu thuẫn, xung quanh họ chỉ còn có sự thấu hiểu và cảm thông cho nhau.

Bạch Dương Tử Hi: Thanks for reading

Cũng tới tết rồi viết một phần ngoại truyện cho ấm (^-^)

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!