Sau khoảnh khắc kỳ diệu trong Vùng Đệm Giấc Mơ, Thiên Y bừng tỉnh với một sức sống mới. Ký ức về cái chạm và nụ hôn của Sơn là một nguồn năng lượng vô tận, giữ anh ổn định ngay cả khi sự tập trung của cô đôi khi dao động. Họ lập tức rời khỏi nhà nghỉ tồi tàn, hướng đến Nhà thờ Thánh Giá Huyền Bí, địa điểm chứa đựng những manh mối về quá khứ của Sơn.
Họ lái xe qua những con phố vắng vẻ. Thiên Y không thể ngừng nhìn Sơn, người giờ đây trông rõ nét hơn bao giờ hết, như một bức tượng điêu khắc bằng thủy tinh tinh xảo. Cô đã có thể thấy được những lọn tóc đen xoăn nhẹ trên trán anh, và cả sự căng thẳng trong dáng ngồi của anh.
Khi họ dừng lại ở một ngã tư đèn đỏ, Thiên Y liếc qua gương chiếu hậu. Cô thấy một chiếc sedan màu đen, kính chắn gió màu tối, dừng lại cách họ hai chiếc xe. Chiếc xe này trông quá mới, quá sạch sẽ so với những chiếc xe cũ kỹ trong khu vực này.
Một tàn ảnh nhỏ lóe lên trong Giác Quan của cô: hình ảnh một người đàn ông trong chiếc xe đó, đeo tai nghe, đang thao tác trên một thiết bị phức tạp.
"Họ... theo... dõi," Sơn gửi đi một ý thức lạnh lùng, không cần nhìn lại.
"Anh biết?" Thiên Y hỏi, nghĩ trong đầu.
"Anh... cảm... nhận... được... sự... xáo... trộn... của... thời... gian. Họ... đang... dùng... năng... lượng... cao."
Thiên Y nhận ra: Hội Ký Ức không chỉ là một nhóm người săn lùng vật phẩm; họ là những người sử dụng công nghệ và năng lượng để thao túng dòng chảy thời gian, và Sơn, thực thể bị mắc kẹt, là mục tiêu tối thượng của họ.
Thiên Y quyết định cắt đuôi họ. Cô bất ngờ rẽ vào một con hẻm nhỏ, rồi đi qua một mê cung các con phố một chiều. Cô đã từng làm họa sĩ đường phố ở khu vực này, cô biết rõ từng ngóc ngách.
Trong lúc Thiên Y tập trung lái xe, Sơn gửi đi một dòng ý thức khẩn thiết: "Họ... muốn... chiếc... trâm... và... khả... năng... của... anh... Họ... sẽ... không... dừng... lại."
"Tại sao chiếc trâm lại quan trọng đến thế?" Thiên Y hỏi.
Sơn bắt đầu viết lên cửa sổ bên: "Nó... là... bộ... thu... phát... Khả... năng... của... tôi... có... thể... đảo... ngược... thời... gian... trong... một... phạ...m... vi... nhất... định."
Thiên Y kinh hoàng. Bách Sơn không chỉ bị mắc kẹt; anh còn có sức mạnh thay đổi quá khứ.
Chiếc xe đen vẫn bám theo dai dẳng. Thiên Y nhận ra rằng việc chạy trốn trong thành phố là vô ích. Cô cần một nơi có thể "làm nhiễu" khả năng theo dõi của họ.
Cô hướng xe đến khu vực chợ đêm cũ, một nơi đầy rẫy tàn ảnh và năng lượng hỗn loạn từ hàng ngàn người trong nhiều thế kỷ.
Khi chiếc xe của Thiên Y hòa vào đám đông chợ đêm, Giác Quan Thứ Sáu của cô lập tức bị choáng ngợp. Tàn ảnh của những người bán hàng, những gánh xiếc, và những cuộc cãi vã từ nhiều thế kỷ trước ập vào cô.
Sơn, dù là thực thể vô hình, cũng bị ảnh hưởng. Cơ thể anh run rẩy, ánh sáng xanh tím chập chờn như một chiếc đèn sắp tắt. Anh đang chiến đấu để không bị hòa vào những tàn ảnh khác.
"Chúng ta phải đi bộ!" Thiên Y quyết định.
Cô nhanh chóng đỗ xe, lấy ba lô và hòa mình vào đám đông. Sơn đi ngay bên cạnh cô, cố gắng thu nhỏ sự hiện diện của mình. Thiên Y phải đi gần anh nhất có thể mà không chạm vào, giữ anh lại bằng ý chí.
Trong đám đông xô bồ, Thiên Y thoáng thấy những thành viên của Hội Ký Ức đang cố gắng sử dụng thiết bị dò tìm của họ. Khuôn mặt họ đầy vẻ bực bội khi thiết bị của họ bị nhiễu bởi năng lượng hỗn loạn của chợ đêm.
Trong một khoảnh khắc lướt qua, Thiên Y và Sơn bị tách ra bởi một người đi đường. Thiên Y lập tức mất tập trung.
Sơn tan biến! Anh trở nên gần như vô hình, chỉ còn là một lớp sương mỏng.
Thiên Y hoảng loạn. Cô dừng lại giữa đám đông, cố gắng tập trung vào ký ức nụ hôn của anh, vào khuôn mặt mà cô đã thấy trong mơ.
Cô lấy chiếc trâm cài tóc ra, siết chặt trong tay. Cô nghĩ về anh, về tình yêu đã vượt qua ranh giới thời gian. Cô nghĩ đến lời hứa sẽ làm anh trở thành người thật.
Sức mạnh của tình yêu và sự tập trung của cô đã chiến thắng. Sơn hiện lên trở lại, mờ nhạt nhưng ổn định. Anh nhanh chóng đến bên cô.
"Đừng... bao... giờ... để... tôi... đi... nữa," anh gửi đi, dòng ý thức đầy sự sợ hãi.
Họ đã cắt đuôi được Hội Ký Ức. Họ biết rằng tình yêu của họ là kỳ diệu, nhưng cũng là một lời nguyền đang thu hút những thế lực nguy hiểm. Họ đã có thêm lý do để tìm lời giải ở Nhà thờ Thánh Giá Huyền Bí.
Khi họ ra khỏi chợ đêm, ánh đèn đường chiếu vào họ. Thiên Y nhìn Sơn. "Chúng ta không còn lựa chọn nào khác ngoài việc tiến lên, Bách Sơn. Chúng ta cần tìm ra sự thật về anh."