hoán đổi định mệnh

Chương 3: Ngày Đầu Tiên Ở Thân Xác Lạ


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Đêm đầu tiên trong thân xác lạ là một cơn ác mộng đối với cả Mai Anh và Minh Khang.

Mai Anh (trong thân xác Minh Khang) không thể nào ngủ được trên chiếc giường rộng lớn, lạnh lẽo của sếp. Cô quen với chiếc giường nhỏ ấm cúng của mình, quen với mùi hương của chính mình. Giờ đây, cô ngửi thấy mùi nước hoa nam tính của Minh Khang, cảm thấy xa lạ trong chính cơ thể mình. Cô lăn qua lăn lại, cố gắng tìm một tư thế thoải mái, nhưng mọi thứ đều không đúng. Cô nhớ đến bộ đồ ngủ thoải mái của mình, nhớ cảm giác được tự do trong căn phòng riêng.

Trong khi đó, Minh Khang (trong thân xác Mai Anh) cũng không khá hơn. Anh bực bội với chiếc váy ngủ mỏng manh, với mái tóc dài vướng víu. Anh quen với sự cứng cáp, mạnh mẽ của cơ thể đàn ông. Giờ đây, anh cảm thấy toàn thân mềm mại, yếu ớt. Anh còn phải đối mặt với những vấn đề "nữ tính" mà anh chưa từng nghĩ tới, khiến anh vô cùng khó chịu và bối rối. Anh lẩm bẩm chửi rủa số phận đã đẩy anh vào tình huống trớ trêu này.

Sáng hôm sau, cả hai đều dậy sớm, với đôi mắt thâm quầng vì thiếu ngủ.

"Cô ngủ được không?" Minh Khang (trong thân xác Mai Anh) hỏi, giọng đầy mệt mỏi.

Mai Anh (trong thân xác Minh Khang) lắc đầu. "Không thể nào! Cứ thấy lạ lẫm sao á sếp. Mà em còn không biết mặc gì đi làm nữa. Tủ đồ của anh toàn vest với sơ mi cứng nhắc không à!"

Minh Khang (trong thân xác Mai Anh) thở dài. "Vậy thì hãy học cách thích nghi đi. Tôi sẽ hướng dẫn cô. Nhớ kỹ, hôm nay cô là tôi, giám đốc Minh Khang. Cẩn thận từng lời nói, cử chỉ. Đừng để bất cứ ai nghi ngờ."

Minh Khang (trong thân xác Mai Anh) bước vào phòng thay đồ. Anh nhìn tủ quần áo của Mai Anh, đầy rẫy những bộ đồ gợi cảm, váy vóc đủ kiểu. Anh nhíu mày khó chịu. "Cô có bộ đồ nào kín đáo hơn không? Mấy thứ này... thật không thoải mái!"

Mai Anh (trong thân xác Minh Khang) phì cười. "Anh mới biết hả? Đồ con gái đó. Mà anh lo mặc đồ của em đi, có khi người ta lại thấy em mặc đồ của anh trông 'khác' quá lại nghi ngờ đó sếp!"

Minh Khang (trong thân xác Mai Anh) cố gắng chọn một bộ đồ ít "gợi cảm" nhất có thể. Anh loay hoay với chiếc áo blouse và chân váy ôm. Anh quen với việc mặc vest chỉ trong vài phút, giờ thì anh phải vật lộn với khóa kéo, cúc áo. Anh cảm thấy mình thật vụng về.

Trong khi đó, Mai Anh (trong thân xác Minh Khang) lại đang loay hoay với việc thắt cà vạt. Cô chưa bao giờ thắt cà vạt cho đàn ông. "Sếp ơi, cái này thắt sao vậy? Khó quá đi!"

Minh Khang (trong thân xác Mai Anh) đành phải bước ra, kiên nhẫn hướng dẫn Mai Anh (trong thân xác Minh Khang) thắt cà vạt. Anh nhìn Mai Anh (trong thân xác mình) với vẻ mặt nửa bực bội, nửa buồn cười. "Cô đúng là vô dụng mà."

"Anh nói ai vô dụng chứ? Đồ con gái đâu phải ai cũng biết mặc đâu!" Mai Anh (trong thân xác Minh Khang) phản bác.

Sau một hồi vật lộn, cuối cùng cả hai cũng đã sẵn sàng. Mai Anh (trong thân xác Minh Khang) đứng trước gương, nhìn hình ảnh một người đàn ông thành đạt, lạnh lùng. Cô cố gắng bắt chước vẻ mặt nghiêm nghị của Minh Khang, nhưng chỉ thấy mình trông thật buồn cười.

Minh Khang (trong thân xác Mai Anh) cũng đứng trước gương, nhìn hình ảnh một cô gái quyến rũ. Anh cố gắng tỏ ra lạnh lùng, nhưng ánh mắt anh vẫn lộ rõ sự khó chịu. Anh cảm thấy toàn thân mình bị bó buộc trong chiếc váy ôm sát, và anh ghét cái cảm giác đó.

Họ cùng nhau đến công ty. Mai Anh (trong thân xác Minh Khang) cố gắng giữ vẻ điềm tĩnh khi bước vào văn phòng. Tất cả nhân viên đều chào "sếp tổng" với vẻ tôn kính. Mai Anh (trong thân xác Minh Khang) gật đầu đáp lại, nhưng trong lòng cô là một mớ hỗn độn. Cô phải ngồi vào chiếc ghế của sếp, phải ký những văn bản quan trọng, phải đưa ra những quyết định mà cô không hề có kinh nghiệm.

Trong khi đó, Minh Khang (trong thân xác Mai Anh) lại phải làm nhiệm vụ của một nhân viên văn phòng. Anh phải ngồi vào bàn làm việc của Mai Anh, phải nghe những lời trêu ghẹo từ các đồng nghiệp nam, phải đối mặt với những công việc lặp đi lặp lại. Anh cảm thấy bực bội vô cùng.

Anh nhìn lén Mai Anh (trong thân xác Minh Khang) đang ngồi ở phòng sếp. Cô ấy đang cố gắng tỏ ra nghiêm túc, nhưng anh có thể thấy sự lúng túng trong từng cử chỉ của cô. Anh thở dài. Cuộc sống này đúng là một trò đùa nghiệt ngã.

Suốt buổi sáng, Mai Anh (trong thân xác Minh Khang) liên tục gọi điện cho Minh Khang (trong thân xác Mai Anh) để hỏi về công việc.

"Sếp ơi, cái báo cáo này là sao vậy? Em không hiểu gì hết!" Mai Anh (trong thân xác Minh Khang) thì thầm qua điện thoại.

Minh Khang (trong thân xác Mai Anh) bực bội đáp lại: "Đã bảo cô tự đọc đi! Tôi đang bận với cái đống giấy tờ này của cô đây!"

Buổi trưa, cả công ty đi ăn. Mai Anh (trong thân xác Minh Khang) phải ngồi vào bàn chủ tịch, đối mặt với sự tò mò của các giám đốc phòng ban. Cô cố gắng trả lời những câu hỏi về chiến lược kinh doanh, về dự án mới, nhưng mọi thứ đều rất mơ hồ. Minh Khang (trong thân xác Mai Anh) thì phải ngồi chung bàn với các nhân viên nữ, nghe họ bàn tán về thời trang, về chuyện hẹn hò. Anh cảm thấy mình như lạc vào một thế giới xa lạ.

Ngày đầu tiên ở thân xác lạ là một thử thách lớn đối với cả Mai Anh và Minh Khang. Họ nhận ra rằng, cuộc sống của đối phương không hề dễ dàng như họ từng nghĩ. Và đây mới chỉ là khởi đầu của chuỗi ngày hoán đổi định mệnh.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.