hoán đổi định mệnh

Chương 4: Những Tình Huống Dở Khóc Dở Cười


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Những ngày tiếp theo, cuộc sống của Mai Anh và Minh Khang trong thân xác đối phương ngày càng trở nên dở khóc dở cười. Mỗi ngày đều là một chuỗi những tình huống trớ trêu, khiến họ không ít lần muốn "độn thổ".

Mai Anh (trong thân xác Minh Khang) vật lộn với vai trò sếp tổng. Cô phải tham gia các cuộc họp quan trọng, gặp gỡ đối tác lớn, và ký duyệt những văn bản hàng tỷ đồng. Với bản tính vô tư, nổi loạn, Mai Anh thường xuyên gây ra những pha "suýt lộ tẩy".

Có lần, trong một cuộc họp với các đối tác nước ngoài, Mai Anh (trong thân xác Minh Khang) lỡ miệng buông một câu đùa cợt theo phong cách Mai Anh thường ngày, khiến cả phòng họp im phăng phắc. Minh Khang (trong thân xác Mai Anh) đang ngồi ở một góc phòng với vai trò thư ký riêng (để tiện hỗ trợ Mai Anh) chỉ muốn ngất xỉu tại chỗ. Anh phải vội vàng đứng dậy, giả vờ húng hắng ho để cắt ngang lời cô, rồi nói đỡ rằng "sếp đang bị cảm nên hơi mất tập trung". Mai Anh (trong thân xác Minh Khang) nhận ra mình đã lỡ lời, vội vàng im lặng, mặt đỏ bừng.

"Cô mà còn lỡ lời như vậy nữa là tôi cho cô về vườn liền!" Minh Khang (trong thân xác Mai Anh) nghiến răng thì thầm với Mai Anh (trong thân xác Minh Khang) sau cuộc họp.

"Thì tại em quen miệng rồi chứ bộ!" Mai Anh (trong thân xác Minh Khang) cãi lại, giọng vẫn còn chút hờn dỗi. "Mà anh cũng đâu có khá hơn đâu chứ!"

Đúng vậy, Minh Khang (trong thân xác Mai Anh) cũng đang trải qua những thử thách không kém. Anh phải đối mặt với công việc văn phòng lặp đi lặp lại, những tin đồn vặt vãnh của các chị em, và đặc biệt là những ánh mắt "đong đưa" từ đồng nghiệp nam.

Với thân hình gợi cảm và sexy (98-60-100) của Mai Anh, Minh Khang (trong thân xác Mai Anh) thường xuyên bị các đồng nghiệp nam "vô tình" va chạm, hay buông những lời khen ngợi ẩn ý về vóc dáng. Anh, một người đàn ông lạnh lùng và nghiêm túc, cảm thấy vô cùng khó chịu và bực bội. Anh luôn cố gắng tỏ ra lạnh lùng, thậm chí là thô lỗ để tránh né, nhưng điều đó lại càng khiến "Mai Anh" trở nên "bí ẩn" và hấp dẫn hơn trong mắt họ.

Một lần, Minh Khang (trong thân xác Mai Anh) đang cúi xuống lấy tài liệu ở ngăn tủ dưới, chiếc váy hơi bó sát đã tôn lên đường cong quyến rũ. Một đồng nghiệp nam đi ngang qua, lỡ "va" phải anh, rồi giả vờ xin lỗi, nhưng ánh mắt lại dán chặt vào vòng ba của "Mai Anh". Minh Khang (trong thân xác Mai Anh) đứng thẳng dậy, mặt đỏ bừng vì giận dữ, muốn tặng cho hắn một cú đấm. Nhưng rồi anh chợt nhận ra mình đang ở trong thân xác Mai Anh, đành phải nghiến răng kìm chế, lườm tên đồng nghiệp một cái cháy mặt.

"Đồ biến thái!" Anh thầm chửi rủa trong lòng, nhưng miệng chỉ có thể lầm bầm vài câu lịch sự gượng ép.

Mai Anh (trong thân xác Minh Khang) thấy Minh Khang (trong thân xác Mai Anh) liên tục cau có, khó chịu khi ở công ty. Cô biết anh đang gặp rắc rối với thân xác của mình. Dù sao thì cô cũng là người hiểu rõ nhất những bất tiện mà một cô gái sexy phải đối mặt.

Buổi tối, khi về đến căn hộ của Minh Khang, cả hai đều mệt mỏi rã rời.

"Hôm nay cô lại suýt làm hỏng hợp đồng quan trọng đấy, Mai Anh!" Minh Khang (trong thân xác Mai Anh) càu nhàu.

"Thì tại em không quen mà! Anh có biết làm sếp khó cỡ nào không chứ? Suốt ngày đọc mấy cái báo cáo khô khan, rồi phải nói mấy lời rỗng tuếch!" Mai Anh (trong thân xác Minh Khang) phản bác. "Mà anh thì sao? Anh có thấy mấy ông đồng nghiệp nam cứ dòm ngó em không? Bực bội chết đi được!"

Minh Khang (trong thân xác Mai Anh) thở dài. "Tôi biết chứ. Tôi cũng đang rất khó chịu đây. Cái cơ thể này... Nó không hề hợp với tôi chút nào."

Mai Anh (trong thân xác Minh Khang) nhìn Minh Khang (trong thân xác Mai Anh) với vẻ thông cảm. "Anh hiểu rồi đó. Vậy là anh đã nếm mùi rồi nha. Mấy cái váy này, mặc lên thì đẹp nhưng cũng khó chịu lắm đó. Đi giày cao gót thì đau chân muốn chết."

Minh Khang (trong thân xác Mai Anh) gật đầu. Anh bắt đầu hiểu hơn về cuộc sống của Mai Anh, không chỉ là những gì anh nhìn thấy bên ngoài. Anh hiểu những áp lực, những khó khăn mà một cô gái như Mai Anh phải đối mặt hàng ngày.

Và Mai Anh (trong thân xác Minh Khang) cũng bắt đầu hiểu được áp lực của một người lãnh đạo. Cô nhận ra rằng, Minh Khang không chỉ ngồi đó ra lệnh, mà anh phải chịu trách nhiệm cho cả một tập đoàn, cho cuộc sống của hàng trăm nhân viên.

Dù những tình huống dở khóc dở cười liên tục xảy ra, nhưng chính những điều đó lại giúp họ hiểu nhau hơn. Từ sự đối lập ban đầu, họ dần dần cảm nhận được sự đồng điệu trong những khó khăn và bất tiện mà đối phương đang phải trải qua. Mối quan hệ giữa họ, dù vẫn còn căng thẳng và bực bội, nhưng đã bắt đầu có một chút "hương vị" của sự thấu hiểu.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.