hoán vận tình yêu

Chương 8: Lời khuyên từ quá khứ


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Buổi sáng hôm đó, Trần Diễm Khê thức dậy sớm hơn thường lệ. Ánh nắng xuyên qua rèm cửa, chiếu vào căn phòng nhỏ gọn gàng, nhưng trong lòng cô lại chất đầy suy nghĩ. Những ngày gần đây, tình cảm dành cho Tưởng Dương ngày càng rõ rệt, và drama giữa ba người – cô, Tưởng Dương và Tiểu Thanh – dường như chỉ mới bắt đầu.

Diễm Khê mở hộp thư cũ, nơi cô cất giữ những bức thư từ cha mẹ – những lời khuyên đầy thận trọng nhưng cũng rất sâu sắc. Một tấm thư đặc biệt khiến cô dừng lại, mắt dõi theo từng dòng chữ:

“Con à, trong cuộc sống, tình cảm là thứ không thể ép buộc. Nhưng con phải biết giữ vững bản thân, và không để cảm xúc chi phối mọi quyết định. Người ngoài nhìn vào chỉ thấy bề nổi, nhưng những lựa chọn của con sẽ tạo ra những hệ quả không ngờ. Hãy bình tĩnh, quan sát, và giữ trái tim mình thật cẩn trọng.”

Đọc đi đọc lại, Diễm Khê cảm thấy tim mình như rung lên. Cha mẹ cô luôn khuyên con gái phải cẩn trọng trong mọi mối quan hệ, đặc biệt khi quyền lực và danh tiếng gia đình liên quan. Cô biết, cảm xúc với Tưởng Dương là thật, nhưng cô cũng cần khéo léo, không để drama bùng nổ một cách mất kiểm soát.

Trong bữa sáng, khi cô chuẩn bị đồ ăn cho Tưởng Dương, ánh mắt anh liếc nhìn cô, mang theo một niềm tò mò nhẹ. Anh hỏi:

“Cô có chuyện gì làm tôi thấy cô trầm ngâm vậy?”

Diễm Khê mỉm cười, ánh mắt dịu dàng: “Chỉ là… nhớ lại một vài lời khuyên từ quá khứ thôi. Tôi muốn mọi chuyện diễn ra tốt đẹp, không làm tổn thương ai.”

Anh trầm ngâm, ánh mắt đượm buồn: “Tôi hiểu… cảm xúc luôn phức tạp, và đôi khi không ai có thể kiểm soát hết.”

Khoảnh khắc ấy, Diễm Khê cảm nhận rõ ràng sự đồng cảm từ Tưởng Dương, nhưng cũng thấy rõ áp lực của bản thân: phải giữ bí mật thân phận, không làm tổn thương Tiểu Thanh, và đồng thời, không dập tắt cảm xúc thật.

Buổi chiều, khi Tiểu Thanh rời đi, Diễm Khê đứng bên cửa sổ nhìn ra khu vườn rộng lớn, ánh nắng vàng chiếu lên những bông hoa. Cô nhớ lại lời cha mẹ, nhớ lại những cảnh báo về quyền lực, danh tiếng và tình cảm. Một quyết tâm mạnh mẽ nảy sinh trong cô:

“Phải… tôi sẽ cẩn thận, từng bước một. Tôi sẽ không để cảm xúc che mờ lý trí, nhưng cũng không chối bỏ trái tim mình.”

Chiều hôm đó, Tưởng Dương bất ngờ xuất hiện ở phòng khách, ánh mắt anh lấp lánh một điều gì đó khó tả. Anh hỏi:

“Cô… có khi nào cảm thấy khó xử giữa cảm xúc và trách nhiệm không?”

Diễm Khê nhìn thẳng vào mắt anh, giọng điềm tĩnh nhưng chân thành: “Có. Nhưng tôi tin, nếu biết cách giữ cân bằng, mọi chuyện sẽ ổn.”

Khoảnh khắc ấy, giữa ánh nắng chiều và tiếng lá xào xạc ngoài cửa sổ, một mối liên kết tinh tế hình thành giữa họ – vừa là cảm xúc, vừa là sự tin tưởng, vừa là bí mật mà chỉ họ biết.

Đêm đến, khi cô ngồi bên bàn làm việc, ánh đèn vàng ấm áp chiếu lên những trang nhật ký, Diễm Khê biết rằng lời khuyên từ quá khứ sẽ là kim chỉ nam giúp cô bước qua những thử thách sắp tới. Drama giữa ba người – cô, Tưởng Dương và Tiểu Thanh – sẽ ngày càng rõ rệt, và cô phải chuẩn bị mọi bước đi một cách khôn ngoan.

Cô thở dài, ánh mắt kiên định: “Phải… tôi sẽ không bỏ lỡ tình cảm này, nhưng cũng sẽ giữ bí mật. Những ngày tháng sắp tới sẽ thử thách tôi, nhưng tôi sẵn sàng đối mặt.”

Bên ngoài, thành phố vẫn rực sáng ánh đèn, nhưng trong lòng Diễm Khê, một cơn sóng ngầm đang dâng lên – một cơn sóng báo hiệu rằng drama, tình cảm, và cả bí mật thân phận sẽ đan xen nhau, tạo nên những tình huống đầy kịch tính và cảm xúc chưa từng có.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×