Rừng sương vẫn bao phủ ngọn núi vào buổi chiều, ánh sáng dịu len qua các tán lá, tạo nên những mảng sáng mờ ảo. Lạc Hành đứng trên một phiến đá lớn, tay nắm chắc thanh kiếm linh lực, cảm nhận luồng khí dày đặc lan tỏa khắp cơ thể. Anh biết rằng, bước tiếp theo trong hành trình luyện kiếm thần sẽ không còn là những linh ảnh hay bóng ma mờ ảo, mà là đối diện trực tiếp với Hồn Ma Võ Sư — một thực thể huyền bí, chứa đựng tuyệt kỹ và những bí ẩn chưa ai khai phá.
Tiêu Hân đứng bên cạnh, ánh mắt dò xét mọi hướng, nhạy cảm với từng rung động từ rừng sương. Cô nhận ra luồng khí nơi đây mạnh mẽ hơn bất kỳ thử thách nào trước đó, và Hành sẽ phải hết sức tập trung.
— Hành à, — giọng Huyền vang lên từ phía sau, nghiêm nghị nhưng dịu dàng, — Hồn Ma Võ Sư sẽ xuất hiện khi ngươi đạt được sự hòa hợp tạm thời với năng lượng xung quanh. Ngươi phải đối diện, học hỏi và vượt qua thử thách mà không sợ hãi. Nếu thất bại, hậu quả sẽ nghiêm trọng.
Hành gật đầu, nhắm mắt, hít sâu, tập trung vào thanh kiếm. Anh cảm nhận dòng khí hòa hợp với nhịp thở, nhịp tim và năng lượng xung quanh. Không gian xung quanh dần thay đổi: rừng sương trở nên tĩnh lặng tuyệt đối, chỉ còn tiếng gió thì thầm qua lá và âm thanh nhẹ từ nền đất.
Bỗng nhiên, trước mắt Hành xuất hiện một bóng ma sáng rực, dáng người oai nghiêm, mang vẻ uy quyền. Hồn Ma Võ Sư đứng trên tảng đá cao, ánh mắt xuyên thấu, như đọc thấu tâm trí Hành. Luồng khí từ thực thể này lan tỏa mạnh mẽ, khiến không gian rung động và ánh sáng thanh kiếm nhấp nháy theo từng cử động của Hành.
— Đây là Hồn Ma Võ Sư, — Huyền nói, giọng vang xa nhưng rõ ràng, — ngươi phải học tuyệt kỹ từ hắn, nhưng tuyệt kỹ này không chỉ là kỹ năng kiếm thuật, mà là sự hòa hợp tinh thần và linh lực. Ngươi phải quan sát, nhận thức và thử nghiệm.
Hành bước chậm, ánh mắt dõi theo từng chuyển động của Hồn Ma Võ Sư. Anh thấy từng nhát kiếm, từng bước chân đều chứa đựng năng lượng mạnh mẽ nhưng uyển chuyển, như thanh kiếm và linh hồn hòa quyện với nhau. Anh nhận ra rằng, tuyệt kỹ mà Hồn Ma Võ Sư luyện không chỉ đơn thuần là chiến đấu, mà còn là kiểm soát tinh thần, điều khiển khí lực và hòa hợp với môi trường xung quanh.
Tiêu Hân đứng bên ngoài, ánh mắt chăm chú theo dõi. Cô cảm nhận luồng khí dày đặc từ Hồn Ma Võ Sư, nhắc nhở Hành duy trì sự bình tĩnh và tập trung. Sự hiện diện của cô giúp anh không bị cuốn vào sợ hãi hay hoảng loạn, đồng thời cảm nhận rõ ràng hơn kỹ thuật và năng lượng của Hồn Ma Võ Sư.
Hồn Ma Võ Sư di chuyển, từng bước chắc nịch nhưng uyển chuyển, nhát kiếm chạm vào không khí tạo ra luồng khí xoáy mạnh nhưng hài hòa. Hành cố gắng quan sát và mô phỏng, nhưng ngay lập tức nhận ra rằng, nếu chỉ áp dụng kỹ thuật vật lý, anh sẽ thất bại. Điều quan trọng là hòa hợp tinh thần, nhận diện năng lượng và điều chỉnh nhịp thở để thanh kiếm phản chiếu ý chí và linh lực.
— Ngươi đã nhận ra chưa? — giọng Huyền vang lên, — tuyệt kỹ không phải là hành động, mà là trạng thái. Khi tâm trí và linh lực hòa hợp, thanh kiếm sẽ trở thành một phần của ngươi, và mọi kỹ thuật đều tự nhiên xuất hiện.
Hành nhắm mắt, tập trung hoàn toàn, cảm nhận từng rung động từ thanh kiếm, từ Hồn Ma Võ Sư và từ rừng sương xung quanh. Anh thực hiện từng nhát kiếm tưởng tượng, kết hợp nhịp thở và nhịp tim, tạo ra luồng khí hài hòa với năng lượng chung.
Bóng ma phía trước di chuyển nhanh hơn, thử thách phản ứng và nhận thức của Hành. Nhưng nhờ sự kiên trì, hòa hợp và sự hỗ trợ tinh thần từ Tiêu Hân, anh dần bắt nhịp và mô phỏng các kỹ thuật một cách uyển chuyển, từng bước từng bước khắc họa tinh thần của Hồn Ma Võ Sư.
Đột nhiên, Hồn Ma Võ Sư dừng lại, ánh mắt nhìn thẳng vào Hành. Luồng khí quanh hai người dịu lại, ánh sáng thanh kiếm ổn định, và một tiếng nói vang lên trong tâm trí Hành:
— Ngươi đã hiểu được bản chất. Kiếm thuật không chỉ là kỹ năng mà là tinh thần, ý chí và linh lực hòa hợp. Khi ngươi hiểu điều này, mọi thử thách đều có thể vượt qua.
Hành thở hổn hển, mồ hôi nhễ nhại, nhưng ánh mắt sáng rực quyết tâm. Anh biết rằng, đối diện với Hồn Ma Võ Sư không chỉ là học tuyệt kỹ, mà còn là kiểm soát tinh thần, hiểu rõ lời nguyền và hòa hợp linh lực.
Tiêu Hân tiến tới, nắm lấy tay Hành:
— Chúng ta đã vượt qua bước đầu tiên. Dù thử thách phía trước thế nào, tôi sẽ ở bên ngươi.
Hành gật đầu, cảm giác vừa bối rối vừa yên tâm. Anh nhận ra rằng, sự hiện diện của Tiêu Hân không chỉ giúp tinh thần cân bằng mà còn là nguồn sức mạnh tinh thần, giúp anh hiểu rõ hơn tuyệt kỹ và bản chất của Hồn Ma Võ Sư.
Khi mặt trời khuất sau tán lá, ánh sáng chiếu xuyên qua rừng sương, rọi xuống sân luyện tập, thanh kiếm tỏa ánh sáng dịu, nhắc nhở rằng hành trình luyện kiếm thần vẫn tiếp tục, và mọi thử thách, từ tuyệt kỹ đến lời nguyền, sẽ chỉ có thể vượt qua nếu kiên trì, bình tĩnh, và hòa hợp tinh thần với thanh kiếm, Hồn Ma Võ Sư và môi trường xung quanh.
Từ khoảnh khắc ấy, Lạc Hành chính thức bước vào giai đoạn Học Tuyệt Kỹ Từ Hồn Ma Võ Sư, nơi tinh thần, linh hồn và kỹ năng hòa quyện, tạo nền tảng cho những bước tiến tiếp theo trên con đường trở thành kiếm thần.