hồn kiếm lệ

Chương 7: Tuyệt Kỹ Cơ Bản


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Ánh bình minh nhẹ nhàng chiếu xuyên qua các khe cửa của ngôi đền cổ, phủ lên những bậc thang rêu phong dẫn ra sân luyện tập. Lạc Hành đứng bên cạnh Tiêu Hân, tay cầm thanh kiếm linh lực vừa nhận, ánh mắt đầy quyết tâm. Không gian xung quanh tĩnh lặng, chỉ còn tiếng gió rì rào qua các tán lá, như nhắc nhở rằng hôm nay là bước đầu tiên để tiếp cận tuyệt kỹ cơ bản của người luyện kiếm thần.

Huyền đứng trước họ, ánh mắt nghiêm nghị nhưng dịu dàng. Giọng trầm vang lên:

— Hôm nay, ta sẽ dạy ngươi tuyệt kỹ cơ bản đầu tiên: Hồn Kiếm Nhập Thể. Tuyệt kỹ này không chỉ giúp ngươi luyện tập thể chất mà còn rèn luyện tinh thần và linh hồn. Nhưng hãy nhớ, tuyệt kỹ đi kèm thử thách. Nếu ngươi không tập trung, lời nguyền sẽ xuất hiện, thử thách sự bình tĩnh và ý chí của ngươi.

Hành hít một hơi thật sâu, mắt dõi theo thanh kiếm trong tay. Anh biết rằng, đây không chỉ là một kỹ thuật chiến đấu, mà còn là bước đầu để kiểm soát linh lực và kết nối với thanh kiếm.

— Ngươi hãy đứng vững, — Huyền hướng dẫn, — cảm nhận nhịp thở, cảm nhận dòng năng lượng trong cơ thể. Khi ra đòn, đừng chỉ dùng sức mạnh, mà phải dùng cả tâm trí để dẫn hướng. Thanh kiếm sẽ phản chiếu tinh thần ngươi, và nếu ngươi bình tĩnh, thanh kiếm sẽ hòa hợp với ngươi.

Hành bước ra sân, đứng thẳng, tay nắm chuôi kiếm, nhắm mắt, tập trung vào nhịp thở. Anh cảm nhận dòng khí nhẹ chạy dọc cơ thể, từng bước chân, từng chuyển động đều phải hài hòa với nhịp tim và nhịp thở. Cảm giác này vừa lạ lẫm vừa kích thích, khiến anh nhận ra rằng, luyện kiếm không chỉ là tập thể lực mà còn là rèn luyện tinh thần và linh hồn.

— Bắt đầu với những động tác cơ bản, — Huyền nói. — Di chuyển tay chân phối hợp, từng bước đi, từng nhát kiếm đều phải chuẩn xác và bình tĩnh.

Hành làm theo, ban đầu các động tác vụng về, chân trượt trên nền đá, tay chưa điều khiển nhịp nhàng. Nhưng Huyền kiên nhẫn chỉnh từng chi tiết: cách đặt chân, tư thế đứng, cách giữ thanh kiếm. Mỗi lần Hành lặp lại, anh cảm nhận cơ thể dần linh hoạt, nhịp thở ổn định, tinh thần tập trung hơn.

Tiêu Hân đứng bên cạnh, quan sát, thỉnh thoảng nhắc nhở Hành điều chỉnh nhịp thở và tư thế. Cô cũng bắt đầu luyện theo, mặc dù chưa chạm vào thanh kiếm linh lực, nhưng từng động tác, từng bước đi của cô phản chiếu sự kiên nhẫn và tinh thần bình tĩnh.

Sau vài giờ luyện tập, Hành bắt đầu cảm nhận sự kết nối mạnh mẽ hơn với thanh kiếm. Anh thử ra một nhát kiếm, và lần đầu tiên, luồng khí lan tỏa theo nhát kiếm, như thanh kiếm đang “lắng nghe” anh. Huyền gật đầu, ánh mắt thoáng vẻ hài lòng:

— Tốt. Ngươi đã cảm nhận được dòng năng lượng. Nhưng tuyệt kỹ này còn đòi hỏi sự kiên nhẫn lâu dài. Ngươi phải học cách giữ tâm trí bình tĩnh, ngay cả khi đối mặt với nguy hiểm hoặc thử thách tinh thần.

Đột nhiên, một luồng gió mạnh quét qua sân, mang theo âm thanh kỳ lạ như thì thầm. Hành cảm nhận tim mình đập dồn dập. Huyền nói:

— Đây là thử thách đầu tiên của lời nguyền. Thanh kiếm sẽ phản chiếu nỗi sợ và ý chí của ngươi. Nếu ngươi mất bình tĩnh, ngươi sẽ thất bại.

Hành hít sâu, mắt nhắm lại, tập trung hoàn toàn vào thanh kiếm. Trong khoảnh khắc ấy, ảo cảnh hiện ra: bóng ma của chính anh, mạnh mẽ và uy nghi, đứng đối diện, ánh mắt sắc bén, thách thức ý chí. Anh cảm nhận luồng khí từ thanh kiếm dâng trào theo từng nhát kiếm tưởng tượng. Mỗi nhát kiếm là sự kiểm soát tinh thần và năng lượng, mỗi bước chân là bài học về sự kiên nhẫn và tập trung.

Sau một thời gian dài, Hành mệt lả nhưng cũng nhận ra sự tiến bộ: nhịp thở ổn định, tay chân linh hoạt, và thanh kiếm phản chiếu chính xác tinh thần của anh. Huyền bước tới, ánh mắt dịu dàng nhưng nghiêm nghị:

— Ngươi đã hoàn thành bước đầu tiên của Hồn Kiếm Nhập Thể. Nhưng hãy nhớ, đây chỉ là khởi đầu. Con đường luyện kiếm thần còn dài, và mỗi tuyệt kỹ sau này sẽ đòi hỏi nhiều hơn về tinh thần, linh hồn và sự kiên nhẫn.

Hành thở hổn hển, mồ hôi nhễ nhại, nhưng ánh mắt sáng rực quyết tâm. Anh biết rằng, tuyệt kỹ cơ bản này là nền tảng để học những kỹ năng cao cấp hơn, và cũng là bước đầu để đối mặt với lời nguyền đi kèm thanh kiếm.

Tiêu Hân đứng bên, ánh mắt dịu dàng nhưng kiên định, nói:

— Chúng ta sẽ cùng luyện tập. Dù thử thách phía trước thế nào, tôi sẽ học và hỗ trợ ngươi.

Hành nhìn cô, cảm giác vừa bối rối vừa yên tâm. Anh nhận ra rằng, hành trình luyện kiếm thần không còn đơn độc. Sự hiện diện của Tiêu Hân không chỉ giúp anh tập trung hơn, mà còn mang đến sự cân bằng tinh thần cần thiết để đối mặt với mọi thử thách.

Khi mặt trời dần khuất sau rặng núi, ánh sáng đỏ chiếu lên ngôi đền cổ, rọi xuống sân luyện tập nơi Hành và Tiêu Hân đứng. Thanh kiếm trong tay Hành tỏa ánh sáng dịu, nhắc nhở rằng hành trình luyện kiếm thần đã bắt đầu, và mọi tuyệt kỹ, mọi thử thách, sẽ chỉ có thể vượt qua nếu họ kiên trì, bình tĩnh, và hòa hợp tinh thần với thanh kiếm.

Và từ khoảnh khắc ấy, Lạc Hành chính thức bước vào giai đoạn luyện tuyệt kỹ cơ bản, nơi tinh thần, linh hồn, và kỹ năng hòa quyện, tạo nền tảng cho những bước tiến tiếp theo trên con đường trở thành kiếm thần.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×