Hôn Nhân Trên Danh Nghĩa

Chương 23: Anh thật tàn nhẫn


trước sau

Nghe người đàn ông trả lời ,cô lại khó hiểu hỏi
-"..Sao anh lại tới đk đây? lại còn vào đk đây nữa ,bên ngoài ko phải có rất nhiều vệ sĩ sao?"
-"À..thì...trèo vào chứ sao" - người đàn ông hài hước nói
-"Hả!?..anh ..trèo vào?" - cô lắp bắp kinh ngạc hỏi
-" ừ "
im lặng .............hì....hahaha
-" anh. ... đúg là có khiếu hài hước đó!" - cô bật cười
Nhìn cô cười tim người đàn ông đập lệch 1 nhịp .Thấy người đàn ông nhìn mk cô ko cười nữa
à ..h um ,cô ngừg cười .
-" Xin lỗi tôi ko làm anh khó chịu chứ ?"
-"à ko sao đâu" - anh mỉm cười đáp
-"Vậy ..anh là ai ? hôm đó tôi ko biết tên anh nha " - cô tò mò hỏi
-"À ..tôi là Triệu Minh Dương " - anh nói
-"Triệu Minh Dương ? a ...là người của Triệu gia !" - cô kinh ngạc thốt lên
Nhìn cô kinh ngạc vậy ,anh mỉm cười muốn trêu chọc cô nên nói
-" Rất hân hạnh khi đk người xinh đẹp như tiểu thư biết tới "
Cô bật cười khi nghe anh nói ,nhưg cũg ko vừa cô đáp lại
-" Aiya công tử không cần khiêm tốn vậy, vì ai khi đk tôi biết tới cũng vinh hạnh hết " - nói rồi còn nháy mắt tinh ngịch một cái.
Nghe cô nói và nhìn cái nháy mắt của cô anh bật cười. Cô thấy vậy cũng cười theo. Hai người vui vẻ như vậy mà không biết có 1 ánh mắt đầy tức giận đag nhìn họ.
Chiều nay anh muốn về sớm vì muốn hỏi cô cho rõ ràng vì anh ko muốn hiểu lầm cô tuy rất tức giận, vậy mà lại nhìn thấy cảnh này. nhìn cảnh vừa diễn ra anh đã mất hết sự tin tưởng dành cho cô.
Đi xe tiến lại gần chỗ cô cùg người đàn ông đó
-" kíttt..." - tiếng xe phanh lại
Nghe tiếng hai người cùng quay lại nhìn.
Khi cô nhìn thấy chiếc xe quen thuộc thì đã biết là anh, còn Minh Dương thì có hơi bất ngờ
Anh bước xuốg xe ,đi tới chỗ cô ôm lấy eo cô rồi quay sag nhìn Minh Dương cố nén tức giận hỏi
-" Anh đây là ?.. "bạn" của vợ tôi sao?" - chế giễu hỏi
Nghe ra sự chế giễu của anh Minh Dươg ko giận mà bình tĩnh trả lời
-"À..phải ,tôi là bạn của cô ấy "
-"À ,vậy anh tìm vợ tôi có gì sao?" - anh cười lạnh hỏi
-"..à ko có gì ,chỉ là muốn thân với cô ấy chút" - Minh Dương mỉm cười ấm áp nhìn cô
Cô nhìn hai người nói chuyện mà lo lắng ,anh hình như đag giận mà Minh Dươg ở đây sẽ bị liên lụy mất nên cô giải hoà nói
-" À..Minh Dương à ,anh ..vừa nói có việc bận mà ,vậy giờ anh đi làm việc đi chúg ta khi khác sẽ nói tiếp ha" - cô nói và còn nháy mắt ra hiệu
Nhìn thấy ám hiệu của cô anh mỉm cười rồi phụ họa nói
-"đúg rồi tôi còn có việc bận ,tôi đi trước "
-"Được rồi, bye bye" - cô chen vào nói
Nhìn cô với Minh Dương như vậy anh rất tức giận .Người phụ nữ đáng chết này còn dám hẹn anh ta trước mặt anh ,còn chia tay như ko muốn xa anh ta vậy. Nghĩ vậy anh lạnh giọng châm chọc nói
-" Cô ko nỡ sao!?"
Nghe anh châm chọc cô rất đau lòg .Sao anh có thể nghĩ cô như vậy chứ?
-"..phải tôi chính là ko nỡ " - cô lạnh lùng nói
-" Cô!! Lẳg lơ! ,nếu cô ko nỡ xa đàn ông vậy để tôi giúp cô !" - nói rồi bế cô lên đi vào nhà
Cô bất ngờ và sợ hãi ko biết anh sẽ làm gì nói
-"Anh muốn làm gì !? Thả tôi xuống !! "
-"Cô ko phải rất cần đàn ông sao !? Tôi là đag giúp cô ko phải sao!?" - anh lạnh lùg chế giễu nói
Nghe anh nói vậy, cô biết anh định làm gì liền dãy dụa muốn xuống khóc lóc nói
-"Tôi ko muốn! tôi ko cần !! anh mau thả tôi xuống !"
Bỏ lời nói của cô ngoài tai anh đi lên phòg trực tiếp đá cửa ra đi vào ném cô lên giường, đóng cửa lại . Tháo caravat xuống đi tới chỗ cô .Cô thấy anh tiến lại gần thì lùi lại sợ hãi nói
-"Anh đừg tới đây !"
Anh thấy cô lùi lại thì tiến lên .Cô lùi đk 1 lúc thì chạm vào bức tườg ko còn lùi đk nữa anh thì tới ngày càg gần ,cô sợ hãi lấy nhữg thứ trên mặt tủ ném loạn xạ
-" Tôi nói anh đừg tới đây mà!! "
Anh nghe nhưg bỏ ngoài tai vẫn tiến tới chỗ cô.Cô thấy anh ko chịu dừg thì cầm lấy chiếc đèn ngủ, đag định ném tiếp thì tay đã bị anh bắt được và bị anh trói ra đằg sau .Cô hỏag sợ muốn chạy thì đã bị anh bế ném lại giườg và nằm đè lên người cô .

Cô thấy vậy lắc đầu khóc cầu xin anh nói
-" Thiên Hạo ,em ..x.i.n anh ...đừ.n.g nh.ư vậy mà "
Anh nghe cô cầu xin nhìn cô lạnh lùng nói
-" Không phải cô rất muốn đàn ông sao !? Sao phải giả bộ như vậy !?"
Nghe anh xúc phạm mk cô biện minh nói
-" Em ko có!"
-"Cô ko có! Chúg ta...thử sẽ biết!" - anh nói rồi xé quần áo của cô ra ném đi cúi xuống hôn trên cơ thể cô.
Cô hỏag sợ khóc lóc nói
-" Thiên Hạo! e.m xin a.nh đó ,dừ.n.g lại đi mà ,e.m ...e.m...đag mang thai...đứa bé..sẽ không...A!!"
Cô còn chưa nói hết đã kêu lên vì đau đớn. Anh đã đưa vật nam tính của anh vào bên trog cô khi cô chưa kịp chuẩn bị
Anh ra vào rất mạnh khiến cô ko chịu nổi mà ngất đi. Anh rất tức giận khi nghe cô nhắc tới đứa bé ,đứa bé đó đâu phải con của anh ,là con của cô với người khác .Đứa bé đó chỉ là nghiệt chủg.
Khi cô ngất đi anh cũg rời khỏi người cô rồi đi ra ngoài khóa cửa lại.
Sáng Hôm Sau
Khi cô tỉnh dậy cảm thấy như cơ thể mất hết cảm giác vậy .Bên dưới rất đau, nghĩ lại tối hôm qua cô vẫn còn hỏag sợ nhưg lại rất lo lắg khi nghĩ tới đứa bé .Cô cố gắng bước xuốg giườg muốn mở cửa kêu người gọi bác sĩ thì nhận ra cửa bị khóa .Cô liền đập cửa dùg hết sức gọi lớn
-" Quản gia!! Má Trương !! các người có ở đó ko!? "
Ngbe tiếg cô quản gia cùg Má Trương đi tới trả lời
-"Phu nhân , người cần gì sao ạ? " - tiếg má Trương hỏi
Nghe trả lời,cô nói gấp
-" Mau mở cửa cho tôi ,tôi cần gặp bác sĩ!"
-"Phu nhân bị thương ạ ,để tôi đi nói với thiếu gia để thiếu gia mở cửa " - Má Trương lo lắng nói rồi chạy đi
Cô còn chưa kịp nói gì thì người đã đi mất.
Cô chờ một lúc sau thì nghe thấy tiếg bước chân vội vã đi tới ,là Má Trương cùg Thiên Hạo. Nghe cô bị thương anh ko kìm đk lo lắg mà đi nhanh tới đây
-" Cạch " - tiếg khóa phòg mở ra anh ra lệnh cho 2 người bên ngoài lui xuốg đi vào phòng nhìn cô 1 lượt từ trên xuốg hỏi
-" Cô bị thương sao!?"
-" Tôi..tôi muốn gặp bác sĩ...đứa bé ...tôi muốn kiểm tra..đứa bé!" - cô khó khăn nói
Nghe cô nhắc tới đứa bé anh lại tức giận ,kéo cô lại giườg lạnh lùg nói
-" Đứa bé đó thì làm sao ! nó bị xảy đi là tốt nhất ! Tôi sẽ ko kiểm tra cho nó"
Nghe anh nói vậy cô rất tức giận
-"..anh..sao có thể tàn nhẫn như vậy! Nó là con anh sao lại đối xử vs nó như vậy!!"
-" Con tôi !?" - anh chế giễu
-" Đứa bé đó là con cô với thằg đàn ông khác mà dám nói là con tôi !!"
-" Anh..nói gì vậy chứ ? anh nói đứa con này ko phải của anh sao?" - cô không tin hỏi
-" Vậy theo cô nó là con tôi sao! Cô dám thâu tóm Lãnh Thị rồi còn dám đưa nghiệt chủg này nói nó là con tôi. Món nợ này tôi sẽ tính hết vs cô cùg gia tộc cô!" - Anh lạnh giọng nói
-" Anh...ko biết gì hết. ko hiểu gì hết ...đứa bé là con anh ,anh có hiểu ko? và tôi ko có ý địn thâu tóm Lãnh thị,tôi chỉ cố giúp nó mà thôi!!" - cô đau lòg giải thích,nước mắt rơi xuốg
-" Giúp đỡ !? cô giúp Lãnh thị sao ,đúg là chưa cho cô xem bằg chứg cô vẫn còn chối bay chối biến mà " - nói rồi anh ném cho cô một tập tài liệu rồi quay đi .Khi cô mở tài liệu ra,không tin vào mắt mk ,đây là cái gì ! sao có thể như vậy đk ,chắc chắn họ An đã làm giả cái này .Nhưg cô ko quan tâm nữa hiện tại cô rất đau, cô có thể nghe đk tiếg tim vỡ vụn. Tại sao chứ! Cô làm tất cả mọi chuyện vì anh ,yêu anh ,vậy mà cuối cùg người chịu tổn thuơg lại là cô.Ngay cả đứa bé cũg phải chịu đựg cùg cô. Sao ông trời lại khiến cuộc đời cô lâm vào đườg cùng của sự tổn thuơg và đau khổ thế này chứ.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!

TRUYỆN CÙNG THỂ LOẠI