- Dì Trương, Hàn Định Thiên anh ấy thế nào rồi? Anh ấy có bị làm sao không thưa dì?
Nhìn thấy bộ dạng lo lắng của Đằng Diệp, Trương Liên càng khẳng định cô gái này với thiếu gia không phải mối quan hệ đơn thuần!
Huống hồ bà chỉ vừa gọi cô đã lập tức đến, điều đó càng chứng tỏ nghi vấn trong lòng bà là đúng!
Lẽ ra Đằng Diệp dự kiến hôm nay sẽ ở nhà hậu thuẫn Phong Vũ Di, giúp Vũ Di nói lời tốt đẹp trước mặt Diên Dục Luân, không ngờ đột nhiên dì Trương gọi nói Hàn Định Thiên bị cảm, còn không thể xuống giường, bất đắc dĩ đến đây.
Trương Liên cũng không muốn kéo dài, tránh làm đại thiếu gia chờ đợi nóng ruột, thận trọng, đáp:
- Thiếu gia vẫn còn ở trên phòng, cậu ấy nói chỉ muốn gặp mặt Đằng tiểu thư, nếu như cô không đến, cậu ấy nhất định sẽ tuyệt thực!
Hàn Định Thiên dù sao cũng đã hơn 20 tuổi, ngay cả bệnh cũng giống như trẻ con, đúng là khiến người khác lo lắng mà!
Đằng Diệp theo phản xạ thở dài, tinh tế đáp:
- Dì đừng quá lo lắng, cháu nhất định sẽ khuyên nhủ anh ấy, không làm cho dì khó xử đâu.
Trương Liên nghe vậy an tâm, bà gật đầu:
- Được rồi, Đằng tiểu thư mau vào đi, chắc chắn thiếu gia bây giờ đang rất mong chờ cô!
Lời Trương Liên vừa dứt, Đằng Diệp cũng gật đầu, nhanh chóng chạy vào trong dinh thự, tìm đến phòng Định Thiên.
***
Từ khi hiểu chuyện Vũ Khải Nguyên đã chăm chỉ làm việc ở tập đoàn, ngay cả những việc nhỏ nhặt giống như sấy tóc cho người khác căn bản anh chưa từng làm qua, đối với Khiết Như, cũng là lần đầu tiên.
Sau khi sấy khô tóc cho bảo bối nhỏ xong, Vũ Khải Nguyên mỉm cười, theo quán tính cúi đầu hôn tóc nó một cái, hai tay đồng thời xiết chặt lấy eo nhỏ.
Khiết Như ngồi trên giường xoay lưng lại Khải Nguyên, không thể cử động, khó chịu, nói:
- Vũ Khải Nguyên, anh đừng tùy tiện làm càn với tôi có được không?
Lập tức, Vũ Khải Nguyên bật cười, ghé sát tai Khiết Như.
- Khiết Như, anh không có làm càn, anh chỉ bị Khiết Như thu hút thôi.
Đồng Khiết Như hừ lạnh.
- Ngụy biện, tôi không tin anh đâu!
Vũ Khải Nguyên tuy đau lòng, nhưng không quá khẩn trương, áp môi lên khuôn mặt xinh đẹp, ban cho bảo bối một nụ hôn thật dài.
- Này, ai cho phép ai hôn tôi kia chứ?
Nó hét, Vũ Khải Nguyên cười cười, chủ động lấy môi ra, tị cằm lên vai nhỏ non nõn, mặt dày, nói:
- Anh yêu Khiết Như, anh muốn bên cạnh của Khiết Như, Khiết Như hôm nay cùng anh đi gặp ba mẹ của anh có được không? Chỉ một chút thôi, được không?
Khiết Như không suy nghĩ, đáp:
- Không thích!
Vũ Khải Nguyên cau mày:
- Khiết Như, tại sao vậy?
Đồng Khiết Như thẳng thắn:
- Bởi vì anh là người xấu, tôi không muốn liên quan đến anh!
Đến đây, Vũ Khải Nguyên đanh mặt, anh chua xót:
- Khiết Như, anh biết anh không tốt, nhưng mà ba mẹ của anh rất muốn gặp lại em, em không muốn gặp lại ba mẹ anh hay sao?
Cho dù Vũ Khải Nguyên không tốt, nhưng mà bọn họ với nó có nói thế nào cũng giống như ba mẹ, nó không nên vô tình, không đến gặp mặt họ!
Chỉ là, bây giờ như vậy cùng Vũ Khải Nguyên đến đó, không phải trực tiếp thừa nhận nó đã tha thứ cho anh rồi hay sao?
Vũ Khải Nguyên rõ ràng là biết nó mềm lòng, gián tiếp ép buộc nó, nó không phục!