hồn về cung đình

Chương 7: Âm mưu lớn hé lộ và bước ngoặt tình cảm


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Ngày thứ năm trong cung, bầu không khí trở nên căng thẳng hơn bao giờ hết. Tin đồn lan truyền về một âm mưu lớn của một nhóm phi tần, nhằm hạ thấp uy tín và địa vị của Lý Mạn, khiến nhiều người trong cung vừa tò mò vừa lo lắng. Lý Mạn thức dậy từ sớm, ngồi trên giường, đôi mắt sắc bén như đang quan sát mọi thứ trong trí nhớ. Cô nhẩm tính kế hoạch cho ngày mới: Phải chủ động, không để bị động trước âm mưu, và quan sát từng chi tiết nhỏ nhất.

Ngay khi bước ra sân, thái giám dẫn đường thông báo:

“Tiểu thư, Hoàng tử Triệu Dật mời người tham gia buổi yến trà đặc biệt tại cung Thượng Uyển.”

Lý Mạn nhíu mày, hiểu ngay rằng buổi yến trà này sẽ là nơi bộc lộ âm mưu. Cô nén cảm giác căng thẳng, thầm nhủ: Nếu chuẩn bị tốt, đây sẽ là cơ hội để chứng minh trí tuệ và bản lĩnh.

Khi đến Thượng Uyển, không khí ngột ngạt đến mức khó thở. Cảnh Lan, cùng với hai phi tần khác, đã ngồi chờ sẵn, ánh mắt sắc bén, nụ cười tinh ranh nhưng đầy mưu mô. Những thái giám đứng xung quanh, lặng lẽ quan sát, sẵn sàng báo cáo bất cứ hành động nào của Lý Mạn.

Cảnh Lan đứng dậy, rót trà vào ly Lý Mạn, ánh mắt thoáng lườm:

“Tiểu thư mới, hôm nay chắc sẽ khó khăn đấy.”

Lý Mạn mỉm cười nhẹ, vừa lễ phép vừa tinh tế, trả lời:

“Cảm ơn, tôi sẽ cố gắng.”

Ngay khi buổi yến trà diễn ra, một số phi tần cố tình sắp xếp vật phẩm sai vị trí, hoặc tạo cơ hội để Lý Mạn sơ suất. Nhưng cô đã quan sát kỹ, biết rõ từng chi tiết, từng bước đi, và lập tức điều chỉnh. Cô đặt ly trà cẩn thận, sắp xếp vật phẩm theo thứ tự đúng, đồng thời tinh tế thể hiện sự khéo léo, khiến phi tần đối lập bối rối.

Triệu Dật xuất hiện đúng lúc, bước vào yến trà, ánh mắt lạnh lùng nhưng sâu thẳm như đang soi thấu mọi âm mưu. Anh nhìn Cảnh Lan và các phi tần khác, giọng trầm nhưng uy quyền:

“Ai trong các người nghĩ rằng có thể chơi trò hại người mới, hãy cẩn thận với hậu quả.”

Lý Mạn đứng bên, cảm giác vừa an tâm vừa tự hào: cô đã không chỉ sống sót qua âm mưu nhỏ trước đó, mà còn khéo léo chứng minh bản lĩnh. Triệu Dật nhìn cô, ánh mắt thoáng chút ngạc nhiên và hài lòng: Người này thông minh, không hề yếu đuối.

Buổi yến trà kết thúc, Triệu Dật dẫn Lý Mạn đi dạo trong khuôn viên, nơi gió nhẹ thổi qua, hoa cỏ lan tỏa hương dịu dàng. Anh bước tới gần, giọng trầm nhưng ấm:

“Hôm nay người đã xử lý rất tốt. Ta chưa từng thấy ai tinh tế như vậy trong hậu cung.”

Lý Mạn cảm thấy tim mình rung động, vừa ngượng ngùng vừa hứng thú: Anh ấy… không chỉ lạnh lùng, mà còn biết khen đúng lúc. Phải cẩn thận, nhưng cũng phải dũng cảm đáp lại.

Cô nở nụ cười tinh tế:

“Cảm ơn Hoàng tử. Nhưng nếu không quan sát kỹ và bình tĩnh, tôi e rằng cũng sẽ gặp rắc rối.”

Triệu Dật khẽ gật đầu, ánh mắt dịu hơn:

“Người không chỉ thông minh, mà còn biết tự bảo vệ bản thân. Ta thích điều đó.”

Khoảnh khắc này, gió chiều thổi nhẹ, khiến không gian xung quanh như lặng đi. Lý Mạn cảm nhận được sự gần gũi mà vẫn an toàn, trái tim cô vừa rung động vừa tỉnh táo: Đây là bước ngoặt. Nhưng phải kiên định, không để cảm xúc chi phối mọi hành động.

Về phòng, Lý Mạn ghi chép lại toàn bộ diễn biến, phân tích hành vi phi tần, thái giám và Hoàng tử, chuẩn bị chiến lược cho những thử thách tiếp theo. Cô nhận ra rằng, để sống sót và phát triển trong hậu cung, khéo léo, trí tuệ, và đôi khi là sự tinh tế trong cảm xúc là vũ khí mạnh nhất.

Đêm đó, hình ảnh Hoàng tử đứng giữa khuôn viên cung, ánh mắt vừa lạnh lùng vừa dịu dàng, vẫn ám ảnh cô. Lý Mạn mỉm cười, thầm nhủ: Âm mưu đã lộ, nhưng mình đã xoay chuyển tình thế. Từ hôm nay, mình không chỉ là người mới, mà là một thế lực có thể khiến Hoàng tử để mắt đến… và tạo ảnh hưởng trong hậu cung.

Ngày hôm sau, các phi tần vẫn rình rập, nhưng giờ đây Lý Mạn đã biết cách biến sự cảnh giác thành cơ hội: dùng trí tuệ phân tích từng cử chỉ, từng ánh mắt, từng lời nói để dự đoán và xử lý. Triệu Dật đứng bên, vừa là người giám sát, vừa là người hỗ trợ tinh tế, ánh mắt anh thoáng dịu dàng khi nhìn cô, khiến trái tim Lý Mạn rung lên: Đây là bước ngoặt lớn, âm mưu lộ ra nhưng tình cảm bắt đầu nảy nở.

Và trong lòng Lý Mạn, cô nhận ra một chân lý rõ ràng: trong cung, không chỉ trí tuệ mà cả sự tinh tế trong cảm xúc và lòng can đảm sẽ quyết định sinh tồn và vị thế. Với bản lĩnh, sự nhạy bén và chút tình cảm nảy nở với Hoàng tử, cô đã bước lên một bậc mới trong hành trình sống sót và khẳng định bản thân trong hậu cung đầy quyền lực và mưu mô.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×