hồn về cung đình

Chương 6: Âm mưu và lật ngược tình thế


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Ngày thứ tư trong cung, không khí vẫn như mọi ngày: trầm mặc, uy nghiêm và áp lực đến nghẹt thở. Lý Mạn thức dậy sớm, nhắm mắt hít sâu, tự nhủ: Mỗi ngày trong cung là một thử thách. Ai biết được hôm nay sẽ gặp chuyện gì?

Khi bước ra sân, thái giám dẫn đường thông báo:

“Tiểu thư, hôm nay phi tần Cảnh Lan mời người tham gia lễ nghi trà thất.”

Lý Mạn khẽ nhíu mày. Phi tần Cảnh Lan nổi tiếng sắc đẹp, thông minh nhưng ganh ghét người mới. Thường thì các phi tần mời ai tham gia trà thất là để quan sát và bày mưu hãm hại. Nhưng Lý Mạn đã chuẩn bị tâm lý: Nếu mình quan sát kỹ và chủ động, có thể biến âm mưu thành cơ hội.

Khi bước vào phòng trà, không khí đã nặng nề. Phi tần Cảnh Lan ngồi giữa, ánh mắt tinh ranh, nụ cười dịu dàng nhưng chứa đầy mưu mô. Một số phi tần khác cũng có mặt, ánh mắt tò mò và đầy ganh ghét. Lý Mạn đứng thẳng, cúi đầu lễ phép, nhưng mắt vẫn lướt khắp phòng, ghi nhớ mọi chi tiết.

Cảnh Lan nhẹ nhàng rót trà, vừa đưa ly vừa nói:

“Tiểu thư mới, uống trà đi. Ai biết được, hôm nay ta sẽ trò chuyện thân mật cùng người.”

Lý Mạn nắm chặt ly trà, vừa mỉm cười lễ phép vừa quan sát hành vi Cảnh Lan. Ngay lập tức, cô nhận ra vài điều khác thường: Cảnh Lan rót trà hơi quá đầy, ly hơi nghiêng – nếu uống ngay, có thể làm cô bị trượt tay, rơi ly, tạo cơ hội để các phi tần khác cười chê.

Trong đầu Lý Mạn nhanh chóng tính toán: Phải xử lý khéo, không để lộ dấu hiệu sợ hãi, đồng thời phản công tinh tế. Cô cầm ly, giả vờ hít hương trà, rồi nhẹ nhàng đặt xuống khay, mỉm cười:

“Trà thơm thật, nhưng tôi e rằng sẽ làm tràn ra bàn nếu uống bây giờ.”

Cảnh Lan thoáng chút ngạc nhiên, nhưng vẫn giữ nụ cười: “Ồ, thật tinh tế. Có lẽ người mới này không hề đơn giản.”

Buổi trà thất tiếp tục, các phi tần trò chuyện, nhưng Lý Mạn luôn chủ động quan sát: ánh mắt, cử chỉ, giọng nói, thậm chí cả tư thế cơ thể của họ. Cô phát hiện ra một số phi tần âm mưu hợp tác, nhưng cũng lộ ra sơ hở trong chiến lược hãm hại mình.

Khi trà thất gần kết thúc, Cảnh Lan bất ngờ đề nghị:

“Tiểu thư mới, hãy giúp tôi sắp xếp những vật phẩm trong bàn lễ. Chắc chắn sẽ không quá khó với người thông minh như cô.”

Đây rõ ràng là một thử thách. Nếu sắp xếp sai, cô sẽ bị chê bai, làm mất thể diện. Nhưng Lý Mạn nhanh chóng quan sát, áp dụng chiến lược hiện đại: phân loại, đánh dấu từng vật, đặt chúng theo trình tự hợp lý. Khi hoàn tất, Cảnh Lan nhìn cô, ánh mắt vừa bất ngờ vừa khó chịu: Không ngờ người mới lại thông minh như vậy…

Ngay lúc đó, Hoàng tử Triệu Dật xuất hiện bất ngờ, điềm tĩnh nhưng uy nghiêm. Anh nhìn qua phòng, ánh mắt sắc bén như thấu mọi âm mưu. Lý Mạn cảm nhận được sự bảo vệ tinh tế nhưng vẫn phải duy trì sự khéo léo: Không thể phụ thuộc hoàn toàn vào Hoàng tử, phải chứng minh bản lĩnh riêng.

Triệu Dật nhẹ nhàng nói:

“Cảnh Lan, có vẻ hôm nay đã học được một bài học quý giá về sự khéo léo và trí tuệ.”

Cảnh Lan khẽ nhíu mày, nhưng không dám phản bác, trong khi các phi tần khác ánh mắt tròn xoe, vừa sợ vừa ngạc nhiên về khả năng quan sát và xử lý tình huống của Lý Mạn.

Buổi tối, Lý Mạn trở về phòng riêng, mệt mỏi nhưng tinh thần căng như dây đàn. Cô ngồi ghi chú từng hành động, lời nói, ánh mắt của phi tần, thái giám, Hoàng tử, phân tích chiến lược của mình và cách đối phương có thể phản công. Mỗi chi tiết nhỏ đều được lưu giữ để ngày mai biến thành lợi thế.

Trong giấc ngủ, hình ảnh Hoàng tử đứng giữa cung, ánh mắt vừa uy quyền vừa dịu dàng, vẫn ám ảnh cô. Lý Mạn mỉm cười, thầm nhủ: Hôm nay đã vượt qua một âm mưu. Ngày mai, mình sẽ tiến xa hơn, học cách tận dụng mọi sơ hở, và tạo ảnh hưởng ngày càng lớn trong cung.

Ngày tiếp theo hứa hẹn nhiều thử thách hơn: nghi lễ quan trọng, phi tần âm mưu tinh vi hơn, Hoàng tử Triệu Dật sẽ quan sát sát sao hơn. Lý Mạn biết rằng với trí thông minh, sự kiên nhẫn và bản lĩnh, cô không chỉ tồn tại, mà còn dần tạo dựng chỗ đứng vững chắc trong hậu cung đầy quyền lực và mưu mô.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×