hờn yêu

Chương 7: Dấu Vết Của Sự Sống


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sau đêm bùng nổ vì ghen tuông, Giang Thanh Lam và Mạc Hàn Vũ không đề cập đến chuyện chiếc nhẫn hay người phụ nữ kia. Nhưng sự im lặng lại ngầm khẳng định một sự thật: mối quan hệ của họ đã vượt qua giới hạn của một thỏa thuận kinh doanh. Họ đã bị cuốn vào nhau.

Hàn Vũ bắt đầu thể hiện sự chiếm hữu một cách tinh tế hơn. Hắn không chỉ gọi cô đến vì tình dục; hắn bắt đầu yêu cầu cô tham gia vào những bữa tối riêng tư tại penthouse của hắn. Những bữa ăn đó lạnh lùng và im lặng, nhưng cô nhận ra thói quen của hắn: Hàn Vũ luôn ăn một cách chậm rãi, luôn giữ lại một phần thức ăn trên đĩa, và không bao giờ dùng rượu vang đỏ.

Một buổi tối, Thanh Lam cố tình làm một món ăn mà cha cô thường làm – một món súp truyền thống cầu kỳ. Khi cô đặt nó trước mặt hắn, Hàn Vũ chỉ nhìn chằm chằm vào bát súp.

"Tôi không ăn những thứ này," hắn nói, giọng lạnh lùng.

"Đó là súp nấm trúc xanh. Tốt cho sức khỏe. Và là món ăn cha tôi từng thích nhất," cô đáp trả, không hề lùi bước.

Hàn Vũ ngẩng đầu lên, ánh mắt sắc lẹm lướt qua cô, nhưng cuối cùng, hắn lại cầm thìa lên. Hắn ăn, không nói một lời, nhưng Thanh Lam nhận thấy sự căng thẳng trên vai hắn dần thả lỏng. Sau khi ăn xong, Hàn Vũ không nói một lời cảm ơn, nhưng đêm đó, hắn ôm cô lâu hơn. Cái ôm đó không có sự dục vọng, mà là một sự níu giữ, một sự chấp nhận nhỏ bé mà hắn không thể gọi tên.

Sự trừng phạt thể xác của hắn dần biến thành sự dạy dỗ và khám phá. Hắn bắt đầu chú ý đến phản ứng của cô, và cách hắn khiến cô đạt được khoái cảm cũng trở nên phức tạp hơn, kéo dài hơn. Hắn tìm thấy niềm vui khi nhìn thấy sự đối lập giữa ánh mắt căm ghét và những tiếng rên rỉ đầu hàng của cô. Thanh Lam, trong những giây phút tỉnh táo ngắn ngủi, nhận ra hắn đang dần trở thành chuẩn mực khoái cảm của cô. Cô càng căm ghét sự thật này bao nhiêu, cô càng bị hắn hút vào bấy nhiêu. Cô đã học cách chơi trò chơi này, và cô bắt đầu sử dụng chính cơ thể mình để thu thập thông tin và tìm kiếm dấu vết của sự sống bên trong con người lạnh lùng, tàn nhẫn này.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×