Cuộc sống của Lâm Khuê thay đổi chóng mặt. Sáng hôm sau, cô chính thức được giới thiệu là Phu nhân của Tổng tài Dương Minh trước toàn bộ nhân viên cấp cao và một số thành viên chủ chốt của gia tộc. Cô khoác lên mình những bộ trang phục đắt tiền, học cách mỉm cười và giữ vững sự bình tĩnh giả tạo.
Dương Minh kiểm soát mọi hành vi và cử chỉ của cô, dạy cô cách đối đáp, cách đi đứng, biến cô thành một tác phẩm điêu khắc hoàn hảo cho vai trò Phu nhân. Sự kiểm soát đó khiến cô ngột ngạt, nhưng cũng chính sự lạnh lùng và quyền lực của anh lại giúp cô che giấu đi sự yếu đuối bên trong.
Cuộc Gặp Gỡ Bất Ngờ:
Trong một buổi tiệc từ thiện, Lâm Khuê phải đồng hành cùng Dương Minh để giới thiệu mối quan hệ của họ với giới thượng lưu. Cô nhận thấy hàng trăm ánh mắt soi mói và đánh giá.
Khi đang đứng một mình, cố gắng lấy lại bình tĩnh, một giọng nói quen thuộc vang lên phía sau cô.
"Lâm Khuê? Thật sự là cậu sao?"
Cô quay lại. Trần Hải đứng đó, anh mặc một bộ vest lịch sự, ánh mắt anh đầy sự ngạc nhiên, và nhanh chóng chuyển sang nghi ngờ khi nhìn thấy cô trong trang phục lộng lẫy. Trần Hải là bạn thân của cô từ thời trung học, người luôn âm thầm giúp đỡ cô trong những lúc khó khăn. Anh là một kỹ sư xây dựng, hiện đang làm cho một công ty đối tác của Dương Thị.
"Hải," Lâm Khuê đáp lại, cố gắng giữ vẻ bình tĩnh, nhưng tim cô đập thình thịch.
"Cậu... cậu đang làm gì ở đây? Tại sao cậu lại... đi cùng Tổng tài Dương Minh?" Trần Hải nhìn Lâm Khuê, sau đó nhìn về phía Dương Minh đang bị vây quanh bởi các đối tác. "Cậu ấy là chồng cậu sao? Chuyện này là sao, Lâm Khuê?"
Lâm Khuê cảm thấy có lỗi và khó xử. "Mình... mình sẽ giải thích sau, Hải. Mọi chuyện phức tạp lắm."
"Không cần giải thích," Dương Minh xuất hiện đột ngột, đặt tay lên eo Lâm Khuê. Cái chạm của anh là sự tuyên bố quyền sở hữu lạnh lùng. "Phu nhân của tôi có vẻ đang trò chuyện với một người bạn cũ. Xin lỗi, nhưng buổi tiệc chưa kết thúc."
Ánh mắt Dương Minh sắc lạnh, nhìn thẳng vào Trần Hải. "Anh là ai?"
"Tôi là Trần Hải, bạn học của Khuê. Chúc mừng Tổng tài Dương Minh." Trần Hải cố gắng mỉm cười, nhưng ánh mắt anh ta lộ rõ sự nghi ngờ sâu sắc về mối quan hệ này.
Dương Minh siết chặt eo Lâm Khuê, kéo cô sát vào mình, như thể muốn xua đuổi Trần Hải. "Đừng quên vị trí của cô, Lâm Khuê."
Lâm Khuê hiểu ý. Sự xuất hiện của Trần Hải là một vết nứt không ngờ trong vỏ bọc hoàn hảo của cô.
Kiểm Soát và Gợi Mở Cảm Xúc:
Trở về biệt thự, Lâm Khuê tránh mặt Dương Minh. Cô sợ hãi sự xuất hiện của anh, vì nó đồng nghĩa với việc cô phải thực hiện điều khoản 3.5.
Dương Minh tìm thấy cô trong thư viện. Anh tiến đến, không nói một lời nào, đẩy cuốn sách cô đang đọc xuống.
"Có vẻ cô quên vai trò của mình. Hay cuộc gặp gỡ với người bạn cũ khiến cô mất tập trung?" Dương Minh hỏi, giọng anh lạnh lùng nhưng có chút gì đó khó chịu không rõ ràng.
"Không, tôi không quên. Tôi chỉ..."
"Chỉ gì? Hối hận về giao dịch?" Anh nắm lấy cổ tay cô, kéo cô đứng dậy.
Cảnh H+ (Kiểm soát và Gợi mở): Đêm đó, màn H+ bắt đầu với sự kiểm soát chặt chẽ của Dương Minh. Anh muốn cô phải thuộc về anh, ngay cả khi chỉ là trên danh nghĩa và thể xác. Anh muốn xóa bỏ mọi sự phân tâm trong đầu cô.
Nhưng khác với đêm đầu tiên, Dương Minh bắt đầu thể hiện sự dịu dàng rất nhỏ, gần như là vô thức. Anh không còn quá thô bạo, thay vào đó là những cử chỉ chạm nhẹ, những lời thì thầm đầy ám ảnh, gọi tên cô giữa cơn cuồng nhiệt. Anh bị ám ảnh bởi sự đối lập giữa vẻ ngoài ngây thơ và sự đáp lại cuồng nhiệt mà cô không thể che giấu.
Lâm Khuê cũng dần nhận ra: Cô vẫn sợ hãi anh, nhưng sự chiếm hữu của anh lại mang đến một cảm giác an toàn và thuộc về kỳ lạ, một sự giải thoát khỏi gánh nặng thực tế. Sự khao khát của cô bắt đầu xen lẫn với sự bất lực.
Sau đó, Dương Minh ôm cô vào lòng một cách bất ngờ. Đây không phải là điều khoản, đây là sự an ủi hiếm hoi.
"Ngủ đi," anh thì thầm, giọng anh đã mềm hơn.
Lâm Khuê biết, anh đang cố gắng phủ nhận cảm xúc của mình. Nhưng ánh sáng trong bóng tối đã bắt đầu le lói. Tình yêu, dù bị cấm đoán và bị kiểm soát, đã bắt đầu nảy mầm từ giao dịch băng giá này.