hợp đồng của quỷ vương

Chương 2: Đêm Hợp Đồng


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Buổi tiệc đính hôn giả tạo kết thúc lúc nửa đêm. Bá Tước đã hoàn thành vai diễn người chồng tương lai hoàn hảo trước ống kính truyền thông và các thành viên gia tộc, nhưng ngay khi cánh cửa phòng ngủ tân hôn đóng lại, lớp mặt nạ đó rơi xuống. Anh lập tức đi vào phòng tắm, hành động như thể muốn tẩy rửa mọi dấu vết của sự thân mật công khai vừa rồi.

Lạc Dao ngồi trên chiếc giường king size xa hoa, căn phòng được trang trí bằng hoa hồng trắng và nến thơm, tất cả đều là một sự lãng mạn giả dối. Cô không cảm thấy hồi hộp, chỉ cảm thấy một sự căng thẳng và quyết tâm lạnh lùng. Cô biết, theo Điều 5: Nghĩa vụ Hậu duệ của hợp đồng, đêm nay là đêm họ phải thực hiện nghĩa vụ vợ chồng.

Khi Bá Tước bước ra, anh chỉ quấn một chiếc khăn tắm quanh hông. Cơ thể anh hoàn hảo, săn chắc, nhưng ánh mắt anh lạnh lẽo như băng giá. Anh không nhìn cô, đi thẳng đến tủ rượu và rót một ly rượu mạnh.

"Ngồi đó làm gì?" Bá Tước cất giọng, không nhìn cô. "Tôi biết cô không ngây thơ. Cô đã ký hợp đồng. Đừng cố diễn vai cô dâu e lệ."

Lạc Dao đứng dậy. Cô không hề e sợ. "Tôi không diễn. Tôi đang đợi người chồng hợp pháp của tôi thực hiện nghĩa vụ." Cô nhìn thẳng vào anh, ánh mắt cô đầy thách thức. "Hay là Bá Tước đang cần rượu để lấy dũng khí thực hiện nghĩa vụ với một người phụ nữ không phải là Diễm An?"

Câu nói đó chạm đúng vào sự kiêu ngạo của Bá Tước. Anh xoay người lại, ánh mắt hổ phách lóe lên sự giận dữ. Anh đặt mạnh ly rượu xuống bàn, tiếng thủy tinh va chạm khô khốc.

"Đừng nhắc đến tên cô ấy bằng cái giọng đó," Bá Tước nghiến răng, tiến thẳng về phía cô. Sự giận dữ của anh nhanh chóng chuyển thành sự chiếm hữu và dục vọng trần trụi.

Anh nắm lấy cằm cô một cách mạnh mẽ, buộc cô phải nhìn thẳng vào sự khinh miệt và khao khát trong mắt anh. "Tình cảm là dành cho Diễm An. Nhưng thỏa mãn thể xác... Tôi có thể tìm nó ở bất cứ đâu. Và đêm nay, theo hợp đồng, cô là người phải thực hiện nghĩa vụ đó."

Lạc Dao không đẩy anh ra. Cô nhếch môi cười, một nụ cười đầy thách thức và hiểm độc. "Vậy thì hãy làm cho ra trò đi, Bá Tước. Đừng để tôi nghĩ rằng, sự lạnh lùng của anh chỉ là vỏ bọc cho sự yếu đuối."

Sự thách thức đó là giọt nước tràn ly. Bá Tước bị kích động tột độ. Anh muốn trừng phạt cô vì sự ngạo mạn, muốn chứng minh cô là người thấp kém hơn tình yêu đích thực của anh.

Cảnh H+ (Nghĩa vụ lạnh lùng): Cảnh thân mật của họ diễn ra không có chút dịu dàng hay lãng mạn. Nó là một hành động chiếm hữu, một sự trừng phạt. Bá Tước muốn cô phải khuất phục, nhưng Lạc Dao không buông xuôi. Cô đáp lại bằng sự cứng rắn và sự quyến rũ bất ngờ, buộc anh phải thừa nhận sự thu hút thể xác dành cho cô. Cô biến sự chiếm hữu của anh thành một trận chiến ý chí.

Trong đỉnh điểm của sự chiếm hữu, Bá Tước thì thầm vào tai cô, giọng anh khàn đặc: "Đừng nghĩ rằng cô có thể phá vỡ lớp băng của tôi. Đây chỉ là thỏa mãn thể xác. Cô không có linh hồn của tôi."

Lạc Dao cắn môi, chấp nhận sự đau đớn và sỉ nhục. Cô dùng chính sự dâng hiến thể xác để phá vỡ lớp phòng thủ của anh. Cô muốn anh nhớ rằng, dù anh yêu ai, người chạm được vào anh đêm nay là cô, vợ hợp pháp của anh.

"Tôi biết," Lạc Dao thì thầm, giọng cô đầy thách thức. "Nhưng tôi sẽ khiến anh phải tìm đến tôi, Bá Tước. Dù không phải vì tình yêu, thì cũng vì sự thỏa mãn mà không ai khác có thể cho anh."

Sau khi mọi chuyện kết thúc, Bá Tước lập tức rời xa cô. Anh mặc quần áo, gương mặt anh lạnh lùng trở lại, như thể không có chuyện gì xảy ra.

"Nghĩa vụ hoàn thành," anh nói, giọng anh khô khốc. Anh đưa cho cô một thẻ ngân hàng. "Đây là chi phí cho 'nghĩa vụ' của cô. Cô đã làm tốt."

Lạc Dao nhìn chiếc thẻ, cô cảm thấy sự sỉ nhục tột cùng. Cô không chạm vào nó. "Anh không cần phải trả tiền cho người vợ hợp pháp của mình, Bá Tước. Tôi sẽ làm mọi thứ theo hợp đồng. Chỉ cần anh đừng quên, tôi là Lạc Dao, không phải là món đồ."

Bá Tước nhìn cô với ánh mắt khó hiểu, nhưng anh không nói gì thêm. Anh rời khỏi phòng, để lại Lạc Dao một mình trong căn phòng tân hôn tan hoang. Cô không khóc. Cô sờ lên chiếc nhẫn cưới lạnh lẽo trên tay.

Anh muốn một cuộc chiến? Được thôi, Bá Tước. Tôi sẽ dùng chính sự cấm kỵ và dục vọng này để lấy lại những gì anh đã cướp đi.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×