Cuộc sống hôn nhân giả mạo của Lãnh Thiên Bá Tước và Lạc Dao chính thức bắt đầu dưới con mắt dò xét của giới thượng lưu. Trước mặt công chúng, họ là cặp đôi quyền lực mới của đế chế Lãnh Thiên; sau cánh cửa đóng kín, họ là hai người xa lạ sống chung dưới một mái nhà.
Bá Tước hoàn toàn tuân thủ Điều 7 của hợp đồng: Sự Tôn Trọng Tuyệt Đối Đối với Lựa Chọn Cảm Xúc Cá Nhân. Anh công khai sự lạnh nhạt của mình. Trong bữa sáng, anh chỉ gật đầu chào cô một cách xã giao. Trong các sự kiện, anh luôn giữ một khoảng cách lịch thiệp, nhưng lạnh lùng, chỉ chạm vào cô khi cần thiết để tạo dáng trước ống kính. Mọi sự dịu dàng và ánh mắt yêu thương đều được anh dành cho Diễm An – người vẫn thường xuất hiện trong các bài báo lá cải với vai trò "tri kỷ không chính thức" của Bá Tước.
Sự lạnh nhạt của Bá Tước như một lớp băng dày bao bọc anh, nhưng Lạc Dao lại là ngọn lửa âm ỉ. Cô không phản ứng lại sự lạnh lùng của anh bằng sự yếu đuối hay ghen tuông. Thay vào đó, cô chọn cách thách thức.
Lạc Dao bắt đầu thay đổi phong cách. Cô không còn mặc những bộ đồ công sở cứng nhắc nữa. Cô khoác lên mình những bộ trang phục sang trọng nhưng tinh tế, tôn lên đường nét quyến rũ và khí chất mạnh mẽ của mình. Cô muốn chứng minh cho Bá Tước thấy rằng anh đã cưới một người phụ nữ tuyệt vời, không phải một công cụ vô tri.
Trong một bữa tiệc tối quan trọng của giới kinh doanh, Lạc Dao cố ý đứng gần Bá Tước, nhưng lại trò chuyện tự nhiên và quyến rũ với các đối tác khác. Ánh mắt cô tỏa ra sự tự tin và mê hoặc. Bá Tước nhận thấy ánh mắt của mọi người đổ dồn vào cô, và một sự khó chịu, không rõ nguyên nhân, bắt đầu lớn dần trong lòng anh.
Cuối buổi tiệc, khi chỉ còn hai người trong xe, Bá Tước lên tiếng, giọng anh mang một chút cảnh cáo: "Cô đang thu hút quá nhiều sự chú ý, Lạc Dao. Điều đó không phù hợp với thỏa thuận của chúng ta. Cô nên giữ chừng mực."
Lạc Dao quay sang nhìn anh, ánh mắt cô đầy thách thức. "Sự chú ý đó đều hướng đến vợ của Bá Tước, không phải cô gái nghèo khó nào đó. Đó là điều mà một người vợ hợp đồng phải làm, phải không? Làm tốt vai trò của mình để củng cố địa vị của anh."
Cô nghiêng người lại gần anh, hơi thở cô phả vào tai anh, tạo ra một sự kích thích không thể phủ nhận. "Hơn nữa, nếu tôi không quyến rũ, người ta sẽ bắt đầu tự hỏi tại sao Bá Tước lại cưới tôi, và đêm nay... lại không thể cưỡng lại tôi."
Sự ám chỉ trực tiếp đến dục vọng đã khiến Bá Tước giận dữ. Anh nắm chặt vô lăng, cố gắng kìm nén phản ứng thể xác của mình. "Cô đang chơi đùa với lửa, Lạc Dao. Đừng cố gắng quyến rũ tôi. Nó sẽ không có tác dụng. Sự thân mật của chúng ta chỉ là nghĩa vụ."
"Tôi chưa bao giờ nói là vì tình yêu," Lạc Dao đáp, mỉm cười sắc sảo. "Nhưng tôi biết Bá Tước cần tôi. Và tôi sẽ khiến anh phải thú nhận điều đó."
Tối hôm đó, sự căng thẳng giữa họ đạt đến đỉnh điểm. Bá Tước đã cố gắng ngủ ở phòng làm việc, nhưng lời nói thách thức của Lạc Dao cứ văng vẳng bên tai anh. Sự tự tin và thách thức của cô đã khuấy động bản năng chiếm hữu của anh. Anh không yêu cô, nhưng anh không thể chịu đựng được ý nghĩ cô đang cố tình quyến rũ những người đàn ông khác.
Cuối cùng, Bá Tước không thể kìm nén được nữa. Anh đi thẳng vào phòng ngủ. Lạc Dao đang đọc sách trên giường, cô mỉm cười khi thấy anh.
Cảnh H+ (Thách thức quyến rũ): Lần thân mật này diễn ra không phải vì nghĩa vụ, mà vì sự bùng nổ căng thẳng và dục vọng bị dồn nén. Bá Tước muốn cô im lặng, muốn dập tắt sự thách thức của cô bằng quyền lực thể xác. Lạc Dao chấp nhận sự chiếm hữu đó, dùng sự dâng hiến cuồng nhiệt để chứng minh rằng cô không chỉ là một cái tên trên giấy tờ, mà là ngọn lửa mà anh không thể dập tắt. Cô khiến anh phải mất cảnh giác, buộc anh phải thừa nhận rằng sự thỏa mãn thể xác mà cô mang lại là thứ anh thực sự cần.
Khi anh ôm cô, hơi thở anh nóng rực. "Đừng cố gắng làm điều này với tôi," anh gầm gừ.
"Anh muốn tôi phải lạnh lẽo như anh sao?" Lạc Dao đáp lại, cô kéo anh lại gần hơn. "Xin lỗi, Bá Tước. Tôi là ngọn lửa. Và anh, dù là băng giá, cũng sẽ bị tôi làm tan chảy."
Mặc dù Bá Tước vẫn công khai phủ nhận tình cảm, nhưng sau đêm đó, Lạc Dao biết cô đã tạo ra được một vết nứt nhỏ trên lớp băng kiêu ngạo của anh. Anh vẫn lạnh lùng, nhưng sự lạnh lùng đó giờ đây bị pha lẫn với một sự căng thẳng và khao khát ngầm mà anh không thể kiểm soát.