hợp đồng dục vọng và sự thù hận

Chương 1: Bóng Đêm và Lời Thề Máu


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Đêm ở thành phố S chìm trong cơn mưa tầm tã, nhưng không thể dập tắt được ngọn lửa đang thiêu rụi dinh thự cổ kính của Thiên gia. Mùi khói cay xè quyện với mùi máu tanh nồng.

Thiên Lang, khi đó chỉ là một thiếu niên mười lăm tuổi, bị một người quản gia già kéo ra khỏi căn phòng đang sụp đổ. Đôi mắt anh nhuốm màu đỏ rực của ngọn lửa và nỗi kinh hoàng. Anh vùng vẫy, muốn lao vào tìm cha mẹ, nhưng bị giữ chặt.

"Không! Cha mẹ!" Anh gào lên, tiếng khóc của anh hòa lẫn vào tiếng mưa, yếu ớt và vô vọng.

Trong khoảnh khắc kinh hoàng đó, qua làn mưa và ánh lửa, Thiên Lang nhìn thấy một chiếc xe hơi màu đen lướt nhanh qua cổng. Khoảnh khắc chớp nhoáng, nhưng đủ để anh khắc sâu hình bóng người đàn ông ngồi ở ghế sau: Hoàng Bách – đối thủ kinh doanh và cũng là kẻ đã lợi dụng sơ hở để đẩy Thiên gia vào chỗ chết.

Cha mẹ anh không chết vì tai nạn. Đó là một vụ ám sát tàn bạo, được che đậy hoàn hảo bằng một vụ cháy.

Thiên Lang được đưa đến bệnh viện. Khi tỉnh dậy, quản gia đưa cho anh một chiếc hộp sắt cũ kỹ chứa di chúc và những bằng chứng còn sót lại. Quản gia thều thào những lời cuối cùng trước khi trút hơi thở: "Hãy sống sót... Cậu chủ phải sống sót và lấy lại tất cả. Đừng tin bất kỳ ai."

Thiên Lang ôm chặt chiếc hộp, hơi ấm cuối cùng từ bàn tay người quản gia dần tan biến. Anh không khóc nữa. Anh nhìn ra cửa sổ, nơi ánh đèn thành phố vẫn sáng rực như chưa từng có bi kịch nào xảy ra.

"Hoàng Bách," anh thì thầm, tên của kẻ thù bị nghiến chặt trong cổ họng, "Ta thề, ta sẽ không chỉ lấy lại những gì ông đã cướp. Ta sẽ phá hủy những gì ông yêu quý nhất, từng chút một."

Lời thề được phong ấn bằng nỗi đau và máu, trở thành động lực duy nhất cho cuộc đời anh.

Mười năm sau.

Thiên Lang đã trở lại. Anh không còn là cậu bé gầy gò, yếu ớt ngày nào. Giờ đây, anh là Tổng Giám đốc của Tập đoàn Dark Sky – một đế chế tài chính mới nổi, quyền lực và bí ẩn, được xây dựng trên nền tảng của lòng hận thù và sự tính toán lạnh lùng.

Anh ngồi trong văn phòng tối giản nhưng sang trọng ở tầng cao nhất, nhìn xuống tòa nhà cũ kỹ của Hoàng Gia Group. Hoàng Bách đang dần lún sâu vào khủng hoảng tài chính do những mánh khóe tinh vi mà Thiên Lang giăng ra.

Hôm nay là ngày anh bắt đầu bước đi quyết định.

Thiên Lang lướt qua hồ sơ cá nhân của Lam Ngọc, con gái út của Hoàng Bách.

Tên: Hoàng Lam Ngọc.

Tuổi: 23.

Nghề nghiệp: Sinh viên tốt nghiệp loại ưu ngành Thiết kế Nghệ thuật.

Đặc điểm: Sống nội tâm, thuần khiết, nhạy cảm. Không dính líu đến chuyện kinh doanh của gia đình.

"Con gái út, à?" Thiên Lang nhếch mép. "Vỏ bọc hoàn hảo của sự ngây thơ. Quý giá và dễ vỡ nhất. Đây sẽ là nơi ta bắt đầu cuộc tàn phá."

Kế hoạch đã được vạch ra: anh sẽ không giết Hoàng Bách nhanh chóng. Anh sẽ lấy đi danh dự, tài sản, và cuối cùng, là tinh thần của Hoàng Bách thông qua đứa con gái mà ông ta yêu thương nhất.

Lam Ngọc đang làm việc bán thời gian tại một phòng trưng bày nghệ thuật nhỏ để kiếm thêm tiền đóng học phí cho em trai và phụ giúp cha. Hoàng Gia Group đang gặp khó khăn đến mức cô phải giấu cha đi làm thêm.

Ngày hôm đó, phòng trưng bày tổ chức một buổi đấu giá từ thiện cho các tác phẩm mới. Một người đàn ông bước vào, bộ vest đen cao cấp ôm lấy thân hình cường tráng, toát lên khí chất quyền lực và lạnh lùng. Đó là Thiên Lang.

Ánh mắt anh ta khóa chặt vào Lam Ngọc.

Cô đang loay hoay với một chiếc khung tranh bị nghiêng. Cô không để ý, cho đến khi bước lùi lại và suýt nữa ngã nhào. Một cánh tay mạnh mẽ, rắn chắc kịp thời vòng qua eo cô, giữ cô lại.

Lam Ngọc ngẩng đầu lên. Cô đối diện với một đôi mắt đen sâu thẳm, sắc lạnh như băng nhưng lại ẩn chứa một ngọn lửa tham lam. Tim cô đập mạnh không phải vì sợ ngã, mà vì sự gần gũi đột ngột và áp lực từ ánh nhìn của anh.

"Cẩn thận, tiểu thư," giọng Thiên Lang trầm thấp, mang theo một chút chế giễu khó hiểu. Bàn tay anh vẫn giữ chặt eo cô, hơi ấm xuyên qua lớp vải mỏng.

Lam Ngọc vội vàng đẩy anh ra, mặt đỏ bừng: "Tôi... tôi xin lỗi. Cảm ơn anh."

Anh mỉm cười, một nụ cười quyến rũ chết người nhưng không chạm đến đáy mắt.

"Tôi là Thiên Lang. Tôi có hứng thú với vài tác phẩm ở đây, và... cả cô nữa."

Lam Ngọc giật mình. Cô nghĩ anh chỉ đang trêu đùa một cách suồng sã.

"Xin lỗi, tôi chỉ là nhân viên. Nếu anh cần mua tranh..."

Thiên Lang không nghe. Anh chỉ đưa tấm danh thiếp màu đen tuyền cho cô, dòng chữ Tổng Giám đốc Tập đoàn Dark Sky in bằng vàng lạnh lùng.

"Hoàng Gia Group sắp sụp đổ. Tôi cần một người có thể giúp tôi hiểu về những bí mật tài chính của nó. Một người có thể nhìn rõ mọi thứ từ bên trong."

Lam Ngọc tái mặt. Cô không biết làm thế nào anh biết về tình trạng của gia đình cô.

"Tôi không hiểu anh đang nói gì."

"Cô hiểu. Cha cô đang cần một số tiền lớn để giữ lại cổ phần. Tôi có thể giúp ông ta. Đổi lại..." Thiên Lang bước lại gần, cúi đầu thì thầm vào tai cô, hơi thở ấm nóng nhưng lời nói lạnh lẽo như lưỡi dao, "Cô sẽ là thư ký riêng của tôi, làm mọi thứ tôi yêu cầu."

Lam Ngọc kinh hãi nhìn anh. Cô cảm thấy mình như một con chim non bị nhốt trong lồng, không có lối thoát. Thiên Lang đã chính thức giăng lưới. Và cô, vì tình yêu thương cha vô điều kiện, buộc phải bước vào.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×