hợp đồng vợ giả

Chương 5: Diễn Kịch Trước Mặt Đối Tác


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Một tuần sau "Đêm tân hôn" giả dối, cuộc sống của Vân Anh hoàn toàn đảo lộn. Cô chuyển từ một cô gái bình thường sang "Phu nhân Tổng Giám đốc Trịnh".

Minh Khang đã sắp xếp mọi thứ chu đáo. Vân Anh được cấp thẻ tín dụng, stylist riêng và một chiếc xe hơi có tài xế. Cô được dạy về nghi thức xã giao, cách ăn nói trong giới thượng lưu. Nhưng anh luôn duy trì một bức tường vô hình giữa họ. Ở nhà, họ không bao giờ nói chuyện trừ khi cần thiết, và mặc dù họ vẫn ngủ chung giường vào ban đêm (theo luật bất thành văn sau đêm tân hôn), Minh Khang luôn quay lưng lại với cô, không hề có thêm một hành động thân mật nào.

Hôm nay là thử thách lớn đầu tiên: Tiệc tối của các cổ đông lớn nhất Tập đoàn T&K.

Vân Anh bước xuống sảnh chính của biệt thự, mặc chiếc váy dạ hội màu xanh ngọc tôn lên làn da trắng ngần, tóc búi cao quý phái. Cô gần như không nhận ra chính mình trong gương.

Minh Khang đang chờ cô ở chân cầu thang. Anh mặc vest tuxedo đen, trông như một vị vua. Khi anh nhìn thấy cô, ánh mắt anh dừng lại vài giây, một tia đánh giá lướt qua.

"Rất tốt," anh nhận xét ngắn gọn, không một lời khen ngợi. "Nhưng cần phải thân mật hơn. Hãy nhớ, cô là vợ tôi. Tay tôi."

Anh chìa cánh tay ra. Vân Anh đặt tay mình vào khuỷu tay anh. Da thịt chạm vào nhau, cô lại cảm thấy luồng điện căng thẳng chạy qua.

Khi họ đến buổi tiệc, không khí lập tức thay đổi. Vân Anh cảm nhận được hàng trăm ánh mắt dò xét. Cô biết họ đang đánh giá, so sánh cô với chị gái đã khuất.

Minh Khang giới thiệu cô với từng người: "Đây là vợ tôi, Vân Anh." Giọng anh ấm áp và tự hào một cách giả tạo. Anh giữ tay cô không rời, luôn kéo cô sát vào bên mình.

Một cổ đông lớn, ông Vương, người vốn có hiềm khích với Minh Khang, tiến đến, cười giả lả.

"Phu nhân Trịnh trẻ thật đấy. Vẫn còn nét ngây thơ của em gái chứ không phải sự sắc sảo của phu nhân quá cố. Trịnh Tổng, hai vợ chồng có vẻ hợp nhau thật. Nhưng tôi nghe nói, dạo gần đây Tập đoàn có nhiều tai tiếng về đời tư. Người ta còn đồn, hai người... kết hôn vội vàng chỉ vì tài sản?"

Vân Anh tái mặt. Câu hỏi của ông ta quá trơ trẽn.

Minh Khang chỉ cười khẩy. Anh đặt tay lên eo Vân Anh, siết mạnh để cô không lùi bước, rồi ghé sát vào tai cô: "Diễn đi."

Vân Anh cố gắng mỉm cười, nhưng lời nói cứ tắc nghẹn ở cổ họng.

Tình Huống H+ (Hôn bất ngờ):

Bất ngờ, Minh Khang quay mặt lại. Anh không hề đưa ra bất kỳ cảnh báo nào. Bàn tay anh nắm lấy gáy cô, kéo khuôn mặt cô lại gần.

Môi anh Khang Khang áp lên môi cô.

Đó không phải là một nụ hôn xã giao, đó là một nụ hôn chứng minh chủ quyền, đầy sự ép buộc và nóng bỏng. Anh Khang Khang dứt khoát mở môi cô, chiếc lưỡi nóng ẩm và mạnh mẽ của anh xâm nhập, cuồng nhiệt khuấy đảo.

Vân Anh đứng chôn chân tại chỗ. Bộ não cô ngừng hoạt động. Cô chưa bao giờ hôn ai, đặc biệt là anh rể cô, trước mặt hàng chục người. Nụ hôn này vừa mang mùi cà phê đắng và rượu vang nồng, vừa mang sự tức giận và sở hữu của Minh Khang.

Trước mặt mọi người, Vân Anh buộc phải đáp lại nụ hôn. Cô vô thức nhón chân lên một chút, vòng tay ôm lấy cổ anh rể. Màn kịch trở nên hoàn hảo, đến mức cô có thể nghe thấy vài tiếng xuýt xoa tán thưởng từ xung quanh.

Nụ hôn kéo dài đủ lâu để khiến mọi nghi ngờ tan biến. Khi Minh Khang buông cô ra, khuôn mặt Vân Anh đỏ bừng, hơi thở cô gấp gáp. Môi cô hơi sưng và ẩm ướt, ánh mắt cô mơ màng, hoảng loạn.

Minh Khang vuốt ve gò má cô, ánh mắt anh sắc bén, nhưng trong đó ẩn chứa một tia lửa lạ lẫm, không rõ là sự hài lòng hay dục vọng.

"Câu trả lời của chúng tôi, Ông Vương," Minh Khang bình tĩnh nói, hoàn toàn không bị ảnh hưởng bởi nụ hôn mãnh liệt vừa rồi. "Sự thân mật này không thể giả dối. Vợ tôi và tôi rất hạnh phúc. Hy vọng ông hài lòng với câu trả lời này."

Ông Vương ngượng nghịu, lùi lại, không dám hỏi thêm lời nào.

Vân Anh cảm thấy cơ thể cô run rẩy. Cô biết anh làm điều đó vì hợp đồng, vì sự nghiệp, nhưng cảm giác về nụ hôn ấy—sự mãnh liệt và quyền lực của Minh Khang—vẫn còn vương vấn trên môi cô. Ranh giới mong manh giữa vai trò em vợ và người vợ hợp đồng đã hoàn toàn bị xóa nhòa.

"Vở kịch thứ nhất hoàn thành xuất sắc," Minh Khang thì thầm vào tai cô, giọng anh chứa sự thỏa mãn. "Nhưng sau này, cô nên chủ động hơn một chút."


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×