hợp tâm linh thượng

Chương 3: Bí kíp ẩn giấu


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Tinh Vy khép cuốn sách lại, đôi tay vẫn còn run nhẹ từ trận đấu sáng nay. Cơn gió ngoài cửa sổ thổi vào, làm lộ những lọn tóc đen óng của cô, nhấp nhô theo ánh sáng ban mai. Trong lòng cô vừa có niềm hứng khởi vừa có chút lo âu: cuộc đấu với Dạ Vân Thần không chỉ là thách thức thể chất, mà còn là trò chơi trí tuệ mà cô chưa từng trải qua.

Cô đi về phía giá sách cũ, nơi Bí Kíp Thần Kiếm vẫn mở ra, ánh nắng xuyên qua khung cửa chiếu lên từng ký tự cổ. Đôi mắt Tinh Vy dừng lại trên một trang giấy, nơi các ký tự được viết bằng mực tím nhạt, nhưng lại tỏa ra ánh sáng nhẹ, như đang tự nhấp nháy, dẫn dắt cô. Cô sờ vào giấy, cảm giác như một luồng điện nhẹ chạy dọc từ tay lên tim, khiến cô hít một hơi dài. “Có phải… đây chính là bí mật mà Dạ Vân Thần muốn thử thách ta?” – cô tự nhủ. Nỗi tò mò dấy lên, nhưng đồng thời là sự cảnh giác. Cô không thể quên ánh mắt sắc lạnh, nụ cười thoáng qua như gió lạnh của anh.

Một tiếng động vang nhẹ phía sau. Cô quay người, thấy Dạ Vân Thần đứng đó, vẫn mũ trùm che nửa mặt, ánh mắt sắc lạnh pha chút tò mò. Anh không hề cầm kiếm, nhưng khí chất vẫn khiến không gian như ngưng đọng.

“Ngươi đã nghiên cứu đến đâu?” – giọng anh trầm nhưng không hề gay gắt.

Tinh Vy đứng thẳng người, đôi mắt kiên định. “Ta mới chỉ khám phá một phần… nhưng phần đó đã cho thấy… người không chỉ dùng kiếm mà còn dùng trí tuệ để chiến đấu.”

Dạ Vân Thần nhíu mày, như vừa nghe được điều khiến anh phải suy nghĩ. “Ngươi biết cách nhìn ra nhịp điệu, biết cách phân tích… điều đó hiếm thấy.” Anh tiến lại gần, ánh mắt quét qua từng trang sách. “Nhưng, thử thách chưa kết thúc. Ta muốn thấy ngươi ứng dụng nó ra sao trong thực chiến.”

Tinh Vy cảm thấy tim mình rung lên một nhịp lạ. Không chỉ là sự thách thức, mà còn là sự chú ý đặc biệt, một thứ cảm giác khiến cô vừa e dè vừa tò mò. Cô khẽ gật đầu, ánh mắt rực sáng. “Ta sẽ chứng minh.”

Ngày hôm sau, Dạ Vân Thần dẫn Tinh Vy ra sân luyện tập nhỏ bên hồ sen. Mặt hồ phẳng lặng, phản chiếu những đỉnh núi xa xa, ánh nắng ban mai chiếu xuống tạo ra những dải sáng lung linh trên mặt nước. Gió nhẹ thổi, làm lay động cành trúc, tạo ra một nhịp điệu tự nhiên.

“Đây là nơi ta thường luyện tập,” – anh nói, cầm thanh kiếm dài, ánh sáng chạm vào lưỡi kiếm lóe lên từng tia sáng bạc. “Ngươi sẽ áp dụng trí tuệ vào võ học ở đây.”

Tinh Vy đứng trước anh, tay vẫn cầm một cuốn sách nhỏ. Cô biết rằng, mình chưa từng cầm kiếm chính thức, nhưng trí tuệ và khả năng quan sát tinh nhạy sẽ là vũ khí.

Dạ Vân Thần bắt đầu di chuyển, từng bước đi nhẹ nhàng nhưng uyển chuyển, thanh kiếm theo sau vẽ ra những đường cong như ánh sáng trên không trung. Tinh Vy theo dõi, phân tích nhịp điệu, học cách dự đoán bước chân, cách anh thay đổi tốc độ, góc độ.

Cô thử dùng tay cầm cây gậy nhỏ, mô phỏng các tư thế, phản xạ. Mỗi lần gậy chạm thanh kiếm, âm thanh vang lên như nhịp trống, nhắc nhở cô về sự chính xác cần thiết. Dần dần, cô bắt đầu cảm nhận được nhịp điệu và tư thế, không chỉ là vật lý mà còn là logic, như một trò chơi trí tuệ sống động.

Dạ Vân Thần đứng yên, quan sát từng bước, từng động tác của cô. “Ngươi nhanh nhẹn hơn tưởng tượng… và tư duy chiến đấu cũng không tồi.” Anh bước lại gần, khoảng cách giữa họ không còn xa. “Nhưng… liệu ngươi có hiểu được ý nghĩa sâu xa của bí kíp chưa?”

Tinh Vy ngẩng đầu nhìn anh, ánh mắt lấp lánh quyết tâm. “Ta sẽ hiểu… từng bước một.”

Khi ánh nắng nghiêng về phía tây, Tinh Vy ngồi trên bậc đá bên hồ, tay chạm vào từng ký tự trên cuốn sách. Cô phát hiện, bên cạnh các hướng dẫn võ học, còn có những ký tự nhỏ ẩn sau dòng chữ chính, như những manh mối dẫn đến một thứ lớn hơn – một bí mật của Bí Kíp Thần Kiếm.

Cô nhíu mày, cẩn thận ghi chép. Mỗi ký tự là một thử thách về trí tuệ: logic, liên kết, phân tích. Khi ghép lại, chúng tạo ra một sơ đồ chiến đấu, nhưng không chỉ là động tác vật lý – còn là chiến lược, thời gian phản ứng, nhịp điệu di chuyển… Tinh Vy nhận ra, nếu mình hiểu hết, cô sẽ không chỉ có khả năng phòng thủ, mà còn dự đoán và phản công đối phương trước khi anh ta kịp động tay. Đây chính là chìa khóa để cô có thể đứng vững trước Dạ Vân Thần – và có lẽ còn nhiều người khác trong tương lai.

Sau buổi tập, khi hoàng hôn buông xuống, ánh sáng nhuộm vàng mặt hồ, Tinh Vy đứng bên bờ, nhắm mắt hít thở. Gió thổi nhẹ, mang theo hương trầm còn sót lại từ thư viện. Cô cảm thấy một cảm giác khó tả: vừa mệt mỏi, vừa hứng khởi, vừa lo lắng… và một phần nhỏ trong lòng cô dường như rung lên trước sự hiện diện của Dạ Vân Thần.

Anh đứng sau lưng, không nói gì, chỉ nhìn cô. Ánh mắt anh dịu lại, không còn sắc lạnh, mà là một ánh nhìn đầy thấu hiểu. “Ngươi đang mệt… nghỉ ngơi đi.” Giọng anh trầm thấp nhưng ấm áp, khiến trái tim Tinh Vy như chợt lạc nhịp.

Cô mở mắt, nhìn anh, thoáng chút ngại ngùng. “Ta… vẫn ổn.”

Anh nhếch môi cười, nụ cười thoáng qua nhưng đủ để khiến không gian thêm phần dịu dàng. “Ngươi mạnh hơn ta tưởng… nhưng cũng nhạy cảm hơn ta tưởng. Một học giả không chỉ dùng trí tuệ, mà còn phải biết cân bằng cảm xúc. Ngươi đã làm được điều đó.”

Tinh Vy hơi đỏ mặt, cúi đầu, khẽ mỉm cười. Khoảnh khắc ấy, trong ánh hoàng hôn, giữa tiếng lá xào xạc, âm thanh nước hồ, cô cảm nhận một sự gần gũi kỳ lạ – một cảm giác vừa an toàn vừa thách thức, mà cô chưa từng trải qua.

Khi bóng tối bắt đầu bao phủ mặt hồ, Dạ Vân Thần trao cho cô một mảnh giấy nhỏ, nét chữ thẳng, mực đen:

"Ngươi chỉ mới nhìn thấy bề mặt. Bí kíp thật sự ẩn sâu, và chỉ người kết hợp trí tuệ và cảm xúc mới khai mở được."

Tinh Vy cầm mảnh giấy, ánh mắt rực sáng. Cô biết, đây không chỉ là thử thách tiếp theo, mà còn là lời nhắn nhủ: trận đấu trí tuệ và võ học của cô chưa kết thúc. Bí mật vẫn còn, và mối quan hệ với Dạ Vân Thần sẽ trở nên phức tạp hơn nhiều.

Cô thở dài, nhưng nụ cười trên môi lộ rõ sự quyết tâm: “Ngươi sẽ thấy… ta sẽ hiểu hết, và ta sẽ không thua.”

Dạ Vân Thần đứng cạnh, ánh mắt dịu đi trong khoảnh khắc hiếm hoi, như thể cả hai đang cùng nhìn về một tương lai chưa biết, nơi trí tuệ, cảm xúc, và võ học sẽ đan xen để tạo nên một hành trình đầy thử thách… và cảm xúc.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×