hợp tâm linh thượng

Chương 2: Cuộc thách đấu đầu tiên


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sau khoảnh khắc tĩnh lặng ban sáng, Thư viện Hoàng Lâm như bừng tỉnh. Tinh Vy vẫn đứng yên tại chỗ, tim đập mạnh, tay vẫn khẽ chạm vào cạnh bàn, nơi còn vương lại mùi giấy cổ và sáp nến. Cô chưa từng nghĩ rằng chỉ vì một quyển sách, cuộc đời mình lại bỗng chốc rơi vào một tình thế mà không chỉ tinh thần, mà cả thể lực đều bị thử thách.

Dạ Vân Thần đứng cách cô vài bước, thanh kiếm vẫn chớp sáng, nhưng lần này ánh mắt không còn lạnh lùng tuyệt đối như lúc mới xuất hiện. Thay vào đó, nó mang theo sự tò mò, như muốn thăm dò năng lực thực sự của đối phương.

“Ngươi đã sẵn sàng chưa?” – anh hỏi, giọng trầm, đều đặn, vang lên trong không gian tĩnh mịch.

Tinh Vy hít một hơi thật sâu. Cô biết mình không thể lùi bước. Không phải vì cái tôi, mà vì bí kíp trong tay, vì chính tri thức mà cô theo đuổi, xứng đáng được bảo vệ bằng tất cả sự thông minh và bản lĩnh của mình.

“Ta sẵn sàng,” – cô đáp, giọng vẫn cứng rắn nhưng ánh mắt lộ rõ quyết tâm.

Dạ Vân Thần mỉm cười nhẹ, một nụ cười thoáng qua, vừa đủ để làm không khí trong thư viện thêm phần ấm áp, dù ánh sáng sương mù vẫn phủ bên ngoài. Anh hạ tay, đưa thanh kiếm vào tư thế sẵn sàng, nhưng không vội tiến công. Đó là một thử thách tinh thần trước khi hành động thực sự bắt đầu.

Tinh Vy khẽ nhíu mày, quan sát cử động của anh. Dù cô chưa từng luyện tập kiếm pháp, nhưng khả năng quan sát tinh tế giúp cô nhìn ra nhịp điệu và khuôn mẫu trong từng bước chân, từng động tác. Cô đưa tay, lấy một cuốn sách nhỏ trong áo ra, như một vật dẫn hướng tinh thần, nhắm mục tiêu vào kiến thức và trí tuệ để chiến đấu.

Khoảnh khắc đó, thanh kiếm lóe lên, như sợi ánh sáng cắt ngang không gian, hướng thẳng về phía cô. Tinh Vy khẽ né, cảm nhận luồng khí lạnh quét qua, làm tóc cô bay nhẹ trong gió. Cô dùng tay nắm mép bàn, xoay người né tránh, nhưng cũng đồng thời quan sát từng cử động của Dạ Vân Thần.

Anh tiến một bước, rồi dừng lại, ánh mắt sắc như dao nhưng đôi mắt ẩn trong bóng mũ trùm lại đầy tò mò. “Ngươi nhanh nhẹn… nhưng trí tuệ còn nhanh hơn nữa. Thật đáng để thử thách.”

Tinh Vy thở nhẹ, nhưng trong lòng bùng lên một cảm giác vừa e dè vừa hứng khởi. Cô nhận ra, đây không chỉ là trận đấu thể lực, mà còn là trận đấu trí tuệ, nơi mà mỗi bước đi, mỗi nhịp tay, mỗi hành động đều có thể thay đổi kết quả.

Một giờ trôi qua, hai người di chuyển khắp gian phòng. Từng đường kiếm chớp sáng, từng cử động tinh Vy né tránh hoặc phản công đều mang theo sự thông minh và nhạy bén. Không gian xung quanh như bị nén lại; tiếng giấy xào xạc, tiếng gió ngoài cửa sổ, tiếng nước chảy từ hồ sen, tất cả đều trở nên rõ ràng hơn trong tâm trí cô.

Dạ Vân Thần dừng lại, đặt kiếm xuống nhẹ, bước chậm lại. “Ngươi thật sự khác biệt với những người ta từng đối đầu. Có một trí tuệ… mà ta không thể coi thường.”

Tinh Vy khẽ mỉm cười, dù hơi mệt. “Còn ngươi… cũng không tệ. Nhưng ta không phải người dễ khuất phục.”

Khoảnh khắc ấy, cả hai im lặng. Không còn tiếng kiếm chạm, không còn ánh sáng lóe lên – chỉ còn ánh sáng mờ ảo từ sương sớm xuyên qua cửa sổ, làm nổi bật những đường nét trên gương mặt hai người. Ánh mắt họ giao nhau, như thể thấu hiểu nhau sâu hơn, không chỉ trong đối đầu, mà còn trong chính bản thân.

Rồi, một tiếng động lạ vang lên từ phía cửa sau – có người vừa bước vào thư viện. Tinh Vy và Dạ Vân Thần đồng thời quay lại, cảnh giác. Một học giả trung niên xuất hiện, vẻ mặt nghiêm trọng. “Tinh Vy, ngươi không được phép mở Bí Kíp Thần Kiếm một mình. Đây là quy định…”

Tinh Vy gật đầu, nhưng ánh mắt vẫn đầy quyết tâm. Cô biết, dù có người cảnh báo, dù có kẻ thù hay luật lệ, cô vẫn phải chứng minh năng lực của mình.

Dạ Vân Thần nhìn cô, một nụ cười thoáng qua. “Ngươi quả thật khác biệt. Ta sẽ không dễ dàng tha thứ cho bất cứ ai muốn đối đầu với ta, nhưng… cũng có thể ta đã tìm được người xứng đáng.”

Tinh Vy giật mình, cảm giác như tim mình đập nhanh hơn. Không hiểu sao, ánh mắt anh khiến cô vừa sợ, vừa tò mò, và một phần nhỏ trong tim cô dường như muốn tin tưởng.

Cuộc đấu tiếp tục, nhưng lần này, không còn chỉ là đấu kiếm. Là trò chơi trí tuệ, nơi cả hai phải dùng não để phân tích, dự đoán, và phản ứng. Thanh kiếm trong tay Dạ Vân Thần không chỉ là vũ khí, mà còn là thước đo trí tuệ, từng đường kiếm vừa nhanh, vừa chính xác, vừa uyển chuyển như múa.

Tinh Vy di chuyển nhẹ nhàng, tận dụng mọi vật dụng xung quanh – bàn, ghế, giá sách – để né tránh và tạo ra cơ hội cho phản công. Mỗi bước đi đều có tính toán, từng hơi thở đều được kiểm soát, từng ánh mắt đều tập trung. Cô cảm nhận cơ thể mình đang thích nghi dần với môi trường mới, từng cử động trở nên uyển chuyển hơn, tinh thần trở nên sắc bén hơn.

Dạ Vân Thần bước lùi lại, đánh giá từng động tác của cô, mắt lóe lên ánh nhìn vừa thán phục vừa thách thức. Anh nhận ra rằng, nữ học giả này không chỉ thông minh, mà còn có tố chất chiến đấu tiềm ẩn, điều mà nhiều kiếm khách lão luyện cũng khó nhận ra.

Thời gian trôi qua, ánh sáng sớm đã chuyển thành nắng vàng ươm. Cả hai dừng lại, cùng hít một hơi thật sâu. Không khí trong thư viện trở nên dịu lại, như vừa trải qua một cơn bão nhưng vẫn còn nguyên vẻ thanh tĩnh và huyền bí.

Tinh Vy nhìn Dạ Vân Thần, giọng nhẹ nhưng chắc: “Ngươi sẽ thấy, học giả cũng có thể làm chủ cuộc đấu này. Nhưng… không chỉ bằng sức mạnh, mà bằng trí tuệ.”

Dạ Vân Thần cười khẽ, ánh mắt chứa đầy sự tò mò và thách thức: “Rất tốt. Ta mong chờ ngày tiếp theo, khi ngươi sẽ chứng minh điều đó trọn vẹn hơn.”

Tinh Vy hít sâu, mắt nhìn về phía giá sách nơi Bí Kíp Thần Kiếm vẫn mở ra, ánh sáng chiếu vào từng ký tự cổ. Cô biết, cuộc đấu hôm nay chỉ là khởi đầu. Nhiều thử thách, nhiều bí mật, nhiều hiểu lầm… và có thể là nhiều cảm xúc sâu sắc đang chờ cô ở phía trước.

Bên ngoài thư viện, sương đã tan dần, ánh nắng chiếu lên mái ngói cong vút, làm nổi bật bóng dáng mảnh mai của nữ học giả đứng giữa giá sách cổ. Trong lòng cô, vừa cảm giác e dè, vừa háo hức – bởi vì lần đầu tiên, cô cảm nhận được cảm giác bị thách thức nhưng cũng được trân trọng, một cảm giác khiến tim cô nhấp nhô, như sắp mở ra một hành trình chưa từng trải qua…


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×