Vực thẳm bên Vụ Dạ Lâu chìm trong bóng tối, như một cánh cổng dẫn vào những nỗi đau bị lãng quên.
Nguyệt Thanh không thể ngừng nghĩ về Huyền Dạ, về ánh mắt anh và những cái chạm tay khiến tim cô rung động. Nhưng lời nguyền của Bạch Liễu, cùng sự xuất hiện của Hắc Phong, khiến cô cảm thấy bị mắc kẹt. Cô quyết định tìm lão Triệu, hy vọng ông biết thêm về bí mật của Vụ Dạ Lâu.
Lão Triệu kể rằng Vụ Dạ Lâu được xây trên một ngôi đền cổ, nơi Bạch Liễu từng thực hiện nghi thức nguyền rủa. Ông đưa cô một mảnh ngọc khắc ký hiệu hoa liễu, nói rằng nó có thể dẫn đến bàn thờ chính của lời nguyền.
Nguyệt Thanh tìm Huyền Dạ, muốn anh cùng cô khám phá bàn thờ. Anh do dự, ánh mắt đầy đau đớn. “Nếu cô đi quá sâu, cô có thể mất tất cả,” anh nói, đứng gần cô, tay chạm vào vai cô, ngón tay lướt qua da thịt, khiến cả hai khựng lại.
Cô khăng khăng, và anh dẫn cô xuống một đường hầm bí mật dưới khách sạn. Ở đó, họ tìm thấy một bàn thờ đá, khắc đầy ký hiệu hoa liễu. Khi Nguyệt Thanh chạm vào, một ảo ảnh của Bạch Liễu hiện ra, đôi mắt đỏ rực, thì thầm rằng cô và Huyền Dạ phải lặp lại bi kịch của cô ta.
Đột nhiên, Hắc Phong tấn công, dẫn đội võ sĩ, sử dụng tà thuật khiến đường hầm rung chuyển. Huyền Dạ chiến đấu, bảo vệ Nguyệt Thanh, nhưng cô nhận ra Hắc Phong muốn dùng máu cô để phá phong ấn.
Trong lúc nguy cấp, Nguyệt Thanh nắm tay Huyền Dạ, ánh mắt giao nhau, như lời thề thầm lặng. Họ thoát khỏi đường hầm, nhưng ảo ảnh của Bạch Liễu vẫn ám ảnh cô.
Dưới vực thẳm, Nguyệt Thanh ôm chặt Huyền Dạ, hơi thở nóng rực hòa vào không khí lạnh. “Tôi tin anh,” cô thì thầm, ánh mắt đầy tình cảm.
Huyền Dạ siết chặt tay cô, lòng rối bời. Vụ Dạ Lâu, với những bóng ma huyền huyễn, như đang thử thách tình yêu của họ.