Ánh sáng vàng nhạt xuyên qua tán lá rừng trúc, chiếu lên từng gốc cây, từng dải cỏ mềm mại dưới chân Lạc Tinh Vy. Cô bước theo Hàn Dịch, nhịp tim vẫn đập mạnh, cảm giác vừa hứng khởi vừa hồi hộp. Thế giới thần tiên này, kỳ lạ và huyền bí, khiến cô không khỏi rùng mình, nhưng bên trong lại dấy lên một niềm tò mò mãnh liệt.
“Ngươi đã quen với năng lượng xung quanh chưa?” Hàn Dịch hỏi, giọng trầm ấm, ánh mắt sâu thẳm nhìn cô.
Tinh Vy gật đầu, dù vẫn còn chút lo lắng: “Phần nào… nhưng tôi vẫn cảm thấy mọi thứ quá kỳ lạ. Mỗi bước đi đều như thử thách.”
Anh mỉm cười, ánh mắt vừa dịu dàng vừa nghiêm nghị: “Đúng vậy. Bây giờ, ngươi sẽ gặp thử thách thực sự đầu tiên – đối mặt với sinh vật thần bí, phản chiếu cảm xúc sâu kín của ngươi.”
Cô nhíu mày, tim đập nhanh: “Sinh vật thần bí… là gì? Nó có nguy hiểm không?”
Hàn Dịch lắc đầu: “Không phải sinh vật bình thường. Nó phản chiếu tâm trạng và cảm xúc của ngươi. Nếu ngươi sợ hãi, nó sẽ trở nên mạnh mẽ. Nếu ngươi bình tĩnh và kiên định, nó sẽ không làm hại ngươi.”
Tinh Vy hít thật sâu, mắt nhìn về phía trước. Một khoảng trống mở ra, ánh sáng từ trời chiếu xuống, tạo thành một vòng xoáy lung linh. Từ bên trong, những bóng mờ xuất hiện, hình dạng không rõ ràng nhưng đầy ám ảnh. Cô cảm nhận một luồng năng lượng mạnh mẽ tỏa ra, khiến tim cô dồn dập.
“Đây là sinh vật đầu tiên,” Hàn Dịch nói, bước gần cô, ánh mắt dịu dàng. “Hãy nhớ, ngươi phải bình tĩnh. Tin vào bản thân và vào năng lượng xung quanh.”
Tinh Vy gật đầu, nhắm mắt lại, hít một hơi thật sâu, rồi mở mắt bước vào vòng xoáy ánh sáng. Ngay lập tức, không gian xung quanh thay đổi. Những bóng mờ dần rõ hình, biến thành những sinh vật kỳ dị, thân hình mờ ảo nhưng ánh mắt sắc lạnh, dường như đọc được mọi suy nghĩ trong lòng cô.
Một sinh vật tiến lại gần, đôi mắt đỏ rực như lửa, cơ thể uốn lượn như bóng nước. Tinh Vy cảm nhận nỗi sợ dâng lên, muốn lùi lại, nhưng Hàn Dịch đặt tay lên vai cô, ánh mắt trầm mà dịu:
“Bình tĩnh. Ngươi phải đối mặt, không thể chạy trốn. Sinh vật phản chiếu nỗi sợ của ngươi. Nếu ngươi vượt qua, sẽ học được cách kiểm soát năng lượng và cảm xúc.”
Tinh Vy hít thật sâu, nhắm mắt, và cố gắng hòa nhịp với năng lượng xung quanh. Cô cảm nhận dòng năng lượng chảy từ lòng bàn tay, lan tỏa khắp cơ thể, tạo thành một lớp chắn mỏng giữa cô và sinh vật.
“Bắt đầu thôi,” cô thầm nghĩ.
Sinh vật tiến gần, đôi mắt đỏ rực soi thẳng vào cô. Nỗi sợ dâng lên mạnh mẽ, nhưng cô nhắc nhở bản thân: Tin vào trái tim mình, không được để cảm xúc chi phối. Cô mở mắt, nhắm tập trung, và tạo ra một luồng năng lượng nhỏ từ lòng bàn tay, lan tỏa ra xung quanh, làm sinh vật chớp mắt, rồi dừng lại.
Hàn Dịch đứng bên cạnh, ánh mắt dịu dàng: “Tốt lắm. Ngươi đang kiểm soát năng lượng. Nhưng thử thách chưa kết thúc. Sinh vật sẽ liên tục thay đổi hình dạng, phản chiếu nhiều cảm xúc khác nhau của ngươi.”
Cô cảm nhận tim mình đập mạnh, nhưng dần bình tĩnh. Mỗi khi sinh vật biến đổi – từ bóng mờ u ám đến hình ảnh thân thiện – cô đều cố gắng duy trì nhịp thở đều, tập trung vào năng lượng xung quanh, hòa nhịp với Hàn Dịch đứng bên.
Một lúc sau, sinh vật cuối cùng biến thành hình dáng quen thuộc: giống như Hàn Dịch, nhưng ánh mắt sâu thẳm hơn, ánh sáng xung quanh rung rinh. Tinh Vy cảm nhận một luồng năng lượng mạnh mẽ, vừa giống sức mạnh của tổ tiên vừa phản chiếu tình cảm cô dành cho Hàn Dịch.
“Đây… là gì?” cô thở dốc, ánh mắt mở to, tim rung lên từng nhịp.
Hàn Dịch mỉm cười, bước đến gần: “Ngươi đã nhìn thấy phần bản thân mình – tình cảm, nỗi sợ và sự quyết tâm. Sinh vật thần bí cuối cùng phản chiếu cảm xúc thật của ngươi. Nếu ngươi hiểu và chấp nhận nó, ngươi sẽ kết nối hoàn toàn với năng lượng và bước gần hơn đến bí mật bức tranh.”
Tinh Vy hít một hơi thật sâu, cố gắng hòa nhịp với năng lượng xung quanh. Cô nhận ra, tất cả sinh vật trước đó chỉ là thử thách để cô học cách kiểm soát cảm xúc, hiểu sức mạnh nội tại, và kết nối với Hàn Dịch.
Một luồng ánh sáng mạnh mẽ phát ra từ lòng bàn tay cô, lan tỏa khắp không gian, tạo thành vòng tròn ánh sáng vàng nhạt bao quanh sinh vật. Sinh vật chớp mắt, rồi tan biến trong làn sáng, để lại một khoảng không tĩnh lặng, chỉ còn tiếng gió xào xạc và tiếng tim cô đập dồn dập.
Hàn Dịch đặt tay lên vai cô, ánh mắt dịu dàng nhưng sâu thẳm: “Ngươi đã thành công. Đây là bước đầu tiên để hiểu bản thân và sức mạnh. Ngươi đã chứng minh rằng trái tim ngươi đủ kiên định để đối mặt thử thách.”
Tinh Vy thở phào, tim vẫn đập mạnh nhưng ánh mắt rạng rỡ. Cô cảm nhận được sự thay đổi trong bản thân: vừa sợ hãi vừa tự tin, vừa hồi hộp vừa phấn khích. Cô hiểu rằng, thế giới thần tiên không chỉ là phép thuật, mà còn là thử thách về cảm xúc, trái tim, và tình yêu.
“Vậy… thử thách tiếp theo là gì?” cô hỏi, giọng nhẹ nhưng quyết tâm.
Hàn Dịch mỉm cười, ánh mắt sâu thẳm nhìn cô: “Mỗi thử thách sẽ khó khăn hơn. Ngươi sẽ gặp nhiều sinh vật thần bí hơn, những thử thách phức tạp hơn, và bí mật về lời nguyền sẽ dần hé lộ. Ngươi phải luôn tin vào bản thân và vào ta. Chỉ khi làm được, ngươi mới có thể tiến gần hơn đến cánh cổng hoàn toàn.”
Tinh Vy gật đầu, hít thật sâu. Cô biết rằng, từ khoảnh khắc này, cuộc hành trình của cô đã thực sự bắt đầu. Một thế giới kỳ bí, đầy thử thách, tình yêu và định mệnh đang mở ra trước mắt. Và Hàn Dịch, chàng trai bước ra từ tranh, sẽ luôn đồng hành bên cô, dẫn lối qua mọi bí ẩn chưa từng biết.
Ánh sáng vàng nhạt chiếu khắp rừng trúc, phản chiếu hình bóng hai người, và cảm giác kỳ lạ lan tỏa khắp cơ thể Lạc Tinh Vy. Cô biết rằng, thử thách đầu tiên đã kết thúc, nhưng hành trình phía trước còn dài, đầy sinh vật thần bí, phép thuật và những bí mật chưa từng hé lộ.
Với từng bước đi tiếp theo, trái tim cô sẽ tiếp tục được thử thách, cảm xúc sẽ trở thành sức mạnh, và mối quan hệ với Hàn Dịch sẽ dần sâu đậm. Thế giới thần tiên này, nơi cánh cổng mở ra và lời nguyền dõi theo, đang chờ đợi cô bước vào những chương huyền bí, tình yêu, và thử thách đầy bất ngờ.