huyền ảnh thiên giới

Chương 6: Bí ẩn sâu trong bức tranh


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sau khi vượt qua thử thách với sinh vật thần bí, Lạc Tinh Vy cảm thấy tim vẫn còn đập mạnh, nhưng ánh mắt đã sáng rực quyết tâm. Cô bước theo Hàn Dịch, nhịp chân hòa nhịp với ánh sáng vàng nhạt chiếu qua tán lá, cảm nhận từng rung động kỳ lạ từ không gian xung quanh. Thế giới thần tiên này vừa xa lạ vừa mê hoặc, khiến cô dường như quên hết thời gian và không gian.

Hàn Dịch dẫn cô tới một vùng đất rộng lớn, nơi ánh sáng vàng nhạt chiếu xuống những phiến đá phủ rêu xanh, tạo thành lối đi mờ ảo. Giữa trung tâm là một hồ nước trong vắt, phản chiếu ánh sáng như gương, và từ lòng hồ, một luồng sáng xanh nhạt dần hiện ra, xoáy tròn như thể một cánh cổng nhỏ đang mở ra.

“Đây là nơi thử thách tiếp theo,” Hàn Dịch nói, giọng trầm nhưng đầy nghiêm nghị. “Ngươi sẽ phải đối mặt với bí ẩn sâu nhất của bức tranh – nơi chứa ký ức, sức mạnh và lời nguyền của tổ tiên ngươi. Không chỉ sinh vật thần bí, mà mọi cảm xúc, mọi ký ức và cả nỗi sợ hãi sâu kín sẽ được phản chiếu ở đây.”

Tinh Vy hít một hơi thật sâu, nhắm mắt lại. Cô biết rằng, bước tiếp theo này không chỉ là thử thách năng lượng mà còn là thử thách tinh thần. Cô phải dũng cảm đối mặt với bản thân, hiểu sức mạnh nội tại và khám phá bí mật của dòng dõi.

Hàn Dịch nắm tay cô, ánh mắt sâu thẳm nhìn cô. “Ngươi không thể đi một mình. Hãy tin vào ta, tin vào bản thân. Chỉ khi hợp nhất, năng lượng của hai người sẽ đủ mạnh để vượt qua cánh cổng.”

Cô gật đầu, cảm nhận luồng năng lượng từ bàn tay anh lan tỏa khắp cơ thể. Nhịp tim cô dần ổn định, và cô bước tới hồ nước, đặt tay xuống mặt hồ. Một luồng sáng xanh mượt mà trào lên, quấn quanh cơ thể cô, kéo cô vào một không gian khác – không gian sâu thẳm bên trong bức tranh.

Ngay khi bước vào, cô cảm nhận một dòng năng lượng mạnh mẽ ập tới, phản chiếu mọi ký ức, cảm xúc và nỗi sợ hãi trong lòng cô. Trước mắt cô hiện ra hình ảnh tổ tiên – cụ Lạc Thừa – đang vẽ bức tranh cổ xưa, bàn tay lướt trên giấy như nhịp tim của chính cô. Cô thấy cả những nét bút chưa hoàn thiện, những vệt mực chưa khô, và dòng năng lượng vô hình lan tỏa khắp không gian.

“Đây là… ký ức của tổ tiên?” cô thở dốc, mắt mở to.

Hàn Dịch gật đầu. “Đúng. Ngươi đang nhìn thấy những gì cụ Lạc Thừa để lại. Nhưng đây cũng là nơi lời nguyền được gắn vào. Ngươi phải hiểu, và học cách kết nối với năng lượng này, nếu không muốn bị mắc kẹt trong ký ức mãi mãi.”

Cô bước từng bước, nhịp chân hòa nhịp với năng lượng xung quanh. Từng hình ảnh, từng ký ức trôi qua trước mắt cô: tổ tiên cô chăm chú vẽ tranh, những cánh cổng nhỏ mở ra và đóng lại, những sinh vật bóng mờ xuất hiện rồi biến mất, và cả hình ảnh Hàn Dịch – như thể đã ở đây từ lâu, theo dõi cô.

Một cảm giác kỳ lạ dâng lên trong lòng cô – vừa sợ hãi vừa tò mò, vừa hồi hộp vừa rạng rỡ. Cô biết rằng, nếu để cảm xúc chi phối, toàn bộ ký ức có thể trở thành bẫy. Nhưng nếu cô bình tĩnh, cô sẽ học được bí mật sâu nhất.

Hàn Dịch bước gần cô, ánh mắt dịu dàng nhưng nghiêm nghị: “Ngươi thấy chưa? Mọi thứ ở đây đều phản chiếu cảm xúc thật của ngươi. Nếu ngươi sợ hãi, ký ức sẽ trở thành cạm bẫy. Nếu ngươi bình tĩnh và dũng cảm, ngươi sẽ học được cách kết nối với năng lượng và hiểu bí mật của bức tranh.”

Tinh Vy hít một hơi thật sâu, nhắm mắt, và tập trung. Cô cảm nhận nhịp tim mình hòa nhịp với ánh sáng xung quanh, với ký ức của tổ tiên, và với Hàn Dịch đứng bên. Một luồng năng lượng mạnh mẽ lan tỏa khắp cơ thể, tạo thành một lớp chắn vô hình, bảo vệ cô khỏi những ký ức tiêu cực.

Ngay lúc đó, hình ảnh Hàn Dịch trong ký ức dần rõ nét hơn. Anh đưa tay ra, như muốn kéo cô ra khỏi bức tranh, ánh mắt sâu thẳm nhưng dịu dàng, tràn đầy sức mạnh bảo vệ. Cô cảm nhận trái tim mình rung lên từng nhịp, vừa lo lắng vừa tin tưởng.

“Bình tĩnh,” anh thầm thì, giọng ấm áp. “Hãy tin vào bản thân. Ngươi có thể làm được.”

Tinh Vy mở mắt, ánh sáng xanh lan tỏa khắp cơ thể, phản chiếu ký ức xung quanh. Những hình ảnh từng gây sợ hãi trước đó – sinh vật bóng mờ, những nét vẽ chưa hoàn thiện, các cánh cổng nhỏ – đều dần hòa quyện thành một luồng năng lượng thống nhất, như thể cả bức tranh đang sống và thở theo nhịp tim cô.

Cô nhận ra điều quan trọng: không chỉ là kiểm soát năng lượng, mà còn là chấp nhận mọi phần trong bản thân – nỗi sợ, sự tò mò, lòng dũng cảm và cả tình cảm dành cho Hàn Dịch. Khi làm được điều này, cô sẽ thực sự kết nối với bức tranh và hiểu được bí mật sâu kín nhất của tổ tiên.

Một tiếng nổ nhẹ vang lên trong không gian, ánh sáng xanh và vàng nhạt hòa vào nhau, tạo thành một cánh cổng lớn mở ra trước mắt cô. Cô bước tới, cảm nhận luồng năng lượng mạnh mẽ từ bên trong, vừa hấp dẫn vừa uy nghiêm.

“Ngươi đã sẵn sàng chưa?” Hàn Dịch hỏi, giọng trầm mà ấm, tay nắm chặt tay cô.

Tinh Vy gật đầu, hít thật sâu. “Tôi… sẵn sàng.”

Cô bước qua cánh cổng, và ngay lập tức, mọi ký ức, mọi sinh vật, mọi ánh sáng xung quanh hòa thành một không gian tĩnh lặng. Cô đứng giữa trung tâm, cảm nhận nhịp tim mình hòa nhịp với năng lượng xung quanh, với bức tranh và với Hàn Dịch.

“Ngươi đã làm được,” Hàn Dịch nói, giọng dịu dàng nhưng đầy uy lực. “Ngươi đã kết nối hoàn toàn với bức tranh, hiểu được sức mạnh dòng máu tổ tiên và vượt qua lời nguyền. Đây mới chỉ là bước khởi đầu, nhưng ngươi đã chứng minh rằng trái tim và ý chí của ngươi đủ mạnh mẽ để đối mặt với mọi thử thách phía trước.”

Tinh Vy thở phào, tim đập dồn dập nhưng ánh mắt rạng rỡ. Cô cảm nhận được sự thay đổi trong bản thân: vừa sợ hãi vừa tự tin, vừa hồi hộp vừa hứng khởi. Cô hiểu rằng, thế giới thần tiên không chỉ là phép thuật, mà còn là thử thách về cảm xúc, trái tim và tình yêu.

Hàn Dịch bước gần cô, ánh mắt sâu thẳm nhìn cô: “Ngươi đã học được bài học đầu tiên – hiểu và chấp nhận bản thân. Từ đây, ngươi sẽ bước vào những thử thách phức tạp hơn, nơi sinh vật thần bí mạnh mẽ hơn, những bí mật sâu hơn, và cả tình cảm của ngươi sẽ bị thử thách.”

Tinh Vy gật đầu, hít thật sâu. Cô biết rằng, từ khoảnh khắc này, hành trình khám phá bức tranh và thế giới thần tiên mới thực sự bắt đầu. Một thế giới kỳ bí, đầy thử thách, tình yêu và định mệnh đang mở ra trước mắt. Và Hàn Dịch, chàng trai bước ra từ tranh, sẽ luôn đồng hành bên cô, dẫn lối qua mọi bí ẩn chưa từng biết.

Ánh sáng xanh và vàng nhạt chiếu khắp rừng trúc, phản chiếu hình bóng hai người, và cảm giác kỳ lạ lan tỏa khắp cơ thể Lạc Tinh Vy. Cô biết rằng, thử thách tiếp theo sẽ khó khăn hơn, nhưng trái tim cô đã đủ dũng cảm, và tình cảm dành cho Hàn Dịch sẽ là chìa khóa giúp cô vượt qua mọi nguy hiểm.

Với từng bước đi tiếp theo, Lạc Tinh Vy sẽ tiếp tục đối mặt với những sinh vật thần bí phức tạp hơn, những phép thuật huyền bí và bí mật sâu thẳm của dòng dõi. Thế giới thần tiên này, nơi cánh cổng mở ra và lời nguyền dõi theo, đang chờ đợi cô bước vào những chương huyền bí, tình yêu và thử thách đầy bất ngờ.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×