huyết ấn phượng hoàng

Chương 7: Âm Mưu Bóng Tối


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Cánh cửa đá khép lại sau lưng Lạc Yên, để lại một không gian tĩnh mịch và lạnh lẽo. Trong tay cô là viên ngọc đỏ rực sáng, ánh sáng của nó như một ngọn lửa thắp lên niềm hy vọng nhưng cũng đánh thức những thế lực ngầm đang chờ cơ hội.

Ngay lúc đó, một tiếng động nhẹ vang lên từ phía bên ngoài nghĩa địa. Lạc Yên lập tức cảnh giác, ánh mắt quét khắp xung quanh. Trong bóng tối, vài bóng người thoắt ẩn thoắt hiện, bước chân nhẹ nhàng nhưng đầy hiểm ý.

— Hắn ta đã lấy được viên ngọc, giờ không thể để yên! — giọng nói thầm thì, lạnh lùng vang lên.

Lạc Yên biết, đó là những kẻ thuộc phe bóng tối, những tay sai sẵn sàng giết chết bất kỳ ai cản đường họ. Cô không thể trốn tránh lâu hơn, phải đối mặt với nguy hiểm.

Từ sâu trong viên ngọc, một tiếng vọng vang lên trong tâm trí cô:

— “Ngươi đã được chọn, nhưng cũng là mục tiêu của kẻ thù lớn nhất. Hãy nhanh chóng hoàn thiện sức mạnh, nếu không, ngọn lửa Phượng Hoàng sẽ tắt lịm.”

Cảm nhận dòng sức mạnh trong huyết mạch ngày một mạnh mẽ, Lạc Yên quyết định tìm đến nơi có thể rèn luyện và khai phá tiềm năng đó — một tu viện bí mật nằm trên đỉnh núi Thiên Vân, nơi những huyết tộc từng truyền dạy nghệ thuật cổ xưa.

Trước khi rời nghĩa địa, cô phát hiện một tấm bản đồ cũ kỹ khắc họa rõ đường đi đến tu viện. Nhưng cũng ngay lúc ấy, một mũi tên bắn thẳng về phía cô.

Nhanh như chớp, Lạc Yên né tránh và lao vào bóng tối của rừng sâu. Cuộc truy đuổi bắt đầu, bóng tối rình rập từng bước chân, nhưng cô không một chút sợ hãi.

— Phượng Hoàng sẽ không để ta gục ngã! — cô thầm gọi trong lòng.

Chuyến hành trình đến tu viện Thiên Vân, nơi sẽ quyết định số phận của huyết ấn và cả thế giới, chính thức bắt đầu.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.