Dưới màn sương dày đặc bao phủ những đỉnh núi cao chót vót, Lạc Yên cuối cùng cũng đặt chân đến chân núi Thiên Vân. Cô đã băng qua những cánh rừng rậm rạp, vượt suối sâu vực thẳm, né tránh sát thủ truy đuổi suốt mấy ngày đêm. Cơ thể mệt mỏi, nhưng ánh mắt cô vẫn sáng rực một niềm tin mãnh liệt.
Tu viện Thiên Vân không có trên bản đồ thông thường. Chỉ những ai mang dòng máu được chọn mới có thể tìm thấy. Theo những ghi chép cổ, tu viện này từng là nơi ẩn cư của các trưởng lão huyết tộc — những người từng trực tiếp phục vụ Phượng Hoàng chân chính.
Lạc Yên đứng trước vách núi cao ngất, nơi không có đường mòn hay dấu hiệu con người. Cô lặng người, rồi đưa viên ngọc đỏ lên trước vách đá. Bất chợt, một vòng tròn ánh sáng xuất hiện trên đá, mở ra một cánh cổng ẩn, hé lộ một con đường dốc hẹp dẫn lên cao.
Từng bước chân đưa cô đến gần nơi cội nguồn của huyết ấn. Gió thét gào, tuyết rơi trắng xóa cả lối đi, nhưng lạ lùng thay, cơ thể cô không thấy lạnh. Hơi ấm từ viên ngọc và dấu ấn trên tay tỏa ra như ngọn lửa âm ỉ bảo vệ cô khỏi thời tiết khắc nghiệt.
Sau hơn một canh giờ leo dốc, một quần thể kiến trúc cổ kính hiện ra giữa mây mù. Những tòa tháp đá xám, mái cong vút như cánh chim, và hàng trăm ngọn đèn treo lơ lửng giữa không trung. Tu viện Thiên Vân hiện lên kỳ vĩ và trang nghiêm như một thế giới khác.
Một bóng người từ bên trong bước ra. Là một lão giả râu dài bạc trắng, đôi mắt sâu như biển hồ cổ xưa. Ông nhìn Lạc Yên hồi lâu rồi nhẹ giọng hỏi:
— Ngươi mang Huyết Ấn?
Lạc Yên gật đầu, giơ tay để lộ vết ấn đang âm ỉ phát sáng. Vị trưởng lão khẽ thở dài, ánh mắt phức tạp:
— Phượng Hoàng đã chọn rồi. Vậy thì, vận mệnh của thiên hạ lại một lần nữa rơi vào tay kẻ mang dấu ấn.
Ông dẫn cô vào bên trong tu viện, nơi những bức phù điêu kể lại truyền thuyết về trận đại chiến giữa Phượng Hoàng và Huyết Long — con rồng bóng tối từng nhấn chìm cả một nền văn minh. Cũng chính sau trận chiến ấy, Huyết Ấn được phong ấn, chờ người có thể chịu đựng sức mạnh của nó xuất hiện.
— Ngươi chưa đủ mạnh, nhưng ngươi có thời gian. Trong bảy ngày tới, ta sẽ giúp ngươi mở khóa ba tầng sức mạnh đầu tiên của Huyết Ấn. Nhưng hãy nhớ: mỗi tầng sẽ đi kèm một thử thách, một ký ức đau thương, và một phần của bản ngã ngươi phải từ bỏ.
Lạc Yên siết chặt tay. Cô không quay đầu lại. Không được phép.
— Con sẵn sàng.
Ngoài cổng tu viện, một bóng đen đứng giữa gió tuyết, đôi mắt rực lửa.
— Cuối cùng ngươi cũng đến rồi, Lạc Yên. Nhưng đừng mơ tưởng bước ra khỏi đó nguyên vẹn...