huyết kế dưới bầu trời sao

Chương 1: Dưới Hang Động Cổ


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Ánh trăng bàng bạc chiếu xuống làng Thanh Vân, nơi những mái nhà tranh nép mình dưới tán rừng cổ thụ. Phong Linh, cô gái 22 tuổi với mái tóc đen dài và đôi mắt sáng như sao, đứng trước cửa hang động cổ trên núi Huyền Vân. Dân làng đồn rằng hang này là nơi phong ấn một ác ma, nhưng Phong Linh không tin. Cô chỉ muốn tìm thảo dược hiếm để cứu ông lão Tần, người đã nuôi cô từ nhỏ sau khi cha mẹ mất. Với chiếc đèn lồng tỏa ánh sáng yếu ớt, cô bước vào hang, lòng đầy quyết tâm. Không khí lạnh buốt, mùi đất ẩm và đá cũ bao trùm, khiến cô khẽ rùng mình.

Hang động sâu hun hút, vách đá khắc những phù văn lạ lùng, phát ra ánh sáng xanh mờ ảo. Phong Linh lần theo lối mòn, tay cầm dao găm, cảnh giác. Cô tìm thấy một bụi thảo dược tím rực dưới vách đá, nhưng khi hái, một tiếng nổ vang lên, làm sàn đá rung chuyển. Một vòng tròn pháp trận hiện ra, phù văn sáng rực, và từ trung tâm, một bóng người cao lớn xuất hiện. Hắn có mái tóc đen dài, đôi mắt đỏ rực như máu, và luồng ma khí khiến Phong Linh nghẹt thở. “Ngươi là ai, dám phá phong ấn ta?” Giọng hắn trầm thấp, đầy uy lực.

Phong Linh lùi lại, dao găm chĩa về phía trước: “Ta chỉ hái thuốc, không cố ý!” Hắn bước tới, áo choàng đen tung bay, ánh mắt sắc lạnh: “Ngươi đã giải thoát Tử Vân, ma thần bị thần tộc giam cầm. Giờ, ngươi phải trả giá.” Trước khi cô kịp phản ứng, hắn giơ tay, một luồng ma khí trói chặt cô. Phong Linh cố giãy, nhưng cơ thể không nghe lời. Tử Vân nhìn cô, ánh mắt khẽ đổi: “Ngươi không sợ ta?” Cô cắn răng: “Sợ thì đã không vào đây!” Hắn cười nhạt, buông cô ra: “Thú vị. Nhưng thần tộc sẽ săn ngươi vì giải thoát ta.”

Tử Vân kể ngắn gọn: hắn bị thần tộc phong ấn ngàn năm vì phản nghịch, nhưng không nói lý do. Để bảo vệ cô khỏi truy sát, hắn đề nghị ký huyết kế – một giao kèo ma thuật buộc cô liên kết với hắn. “Nếu không, ngươi chết chắc,” hắn nói, giọng lạnh lùng. Phong Linh do dự, nhưng tiếng động từ xa – tiếng thần binh đến gần – khiến cô gật đầu. Tử Vân cắt tay mình, máu đỏ hòa vào tay cô, tạo thành ký hiệu rực sáng. Đột nhiên, cô đau nhói ở ngực, ngã xuống, thở hổn hển. “Huyết kế sẽ bảo vệ ngươi, nhưng mỗi khi ta gần, ngươi sẽ đau,” hắn nói, ánh mắt phức tạp.

Họ trốn khỏi hang khi thần binh đến, Tử Vân dùng ma khí mở cổng không gian, đưa cả hai vào rừng sâu. Ở đó, dưới ánh trăng, Phong Linh nhìn hắn: “Tại sao giúp ta?” Tử Vân quay đi: “Vì ngươi là người duy nhất dám nhìn thẳng vào ta.” Cô cảm nhận luồng khí lạ trong người, như thể huyết kế đã đánh thức thứ gì đó. Tử Vân cảnh báo: “Thần tộc và kẻ thù của ta sẽ đến. Sẵn sàng chưa, cô gái?” Phong Linh nắm dao găm, ánh mắt kiên định: “Ta không chạy trốn.” Dưới bầu trời sao, hành trình của họ bắt đầu, đầy nguy hiểm và bí mật.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×