Huyết Tế Sinh Môn

Chương 2: Chương 2 : Khởi hành


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Demetheo nhìn lại về phía Hữu Nam người đang ngồi đối diện với ông

'' Vì trông ngươi khá thú vị nên sẽ có đặc cách " |

'' Đặc cách ? "

" ĐÚNG !!! . Đặc cách ta sẽ hỗ trợ ngươi trong [ Phiến một ] này "

Xe phi vào 1 màn đêm không xác định mắt của Hữu Nam bất giác nhắm tịt lại ... Đến khi tỉnh dậy thì thấy bản thân đang ở dưới chân núi

Đang có từng nhóm nhỏ tụ tập xung quanh chân núi

Bỗng một bàn tay thô ráp lại đặt lên vai của Nam ...

'' Là ta Demetheo "

Hữu Nam quay đầu lại thì thấy lại bóng hình quen thuộc đó

'' Chỉ có cậu mới thấy ta thôi chàng trai trẻ ''

Demetheo chỉ vào những nhóm người ấy

'' Họ cũng là những kẻ bị nguyền ... Nhưng chỉ khác cái họ không có ta hỗ trợ thôi ''

Nói rồi Demetheo lại đặt đôi tay gai góc lên vai cậu ta khiến cậu ấy lạnh sống lưng

'' Nhớ lấy những gợi ý đó ''

Bỗng nhiên có tiếng vỗ tay thu hút sự chú ý của mọi người

" Tất cả đã đến đủ rồi chứ "

Cậu chàng dừng 1 nhịp rồi nói tiếp tỏ vẻ hào hứng ...

" Xin tự giới thiệu . Tôi là Bình hướng dẫn viên du lịch của mọi người như trong lịch hôm nay chúng ta sẽ đi tham quan núi [ Huyết Ngọc ] ''

Cậu chàng tên Bình đấy chỉ vào ngọn núi hùng vĩ đỉnh núi lại được nhuộm 1 màu đỏ tươi đằng xa

'' Nếu tất cả đã sẵn sàng hãy ký vào tờ giấy này nhé ''

Nói rồi Bình lấy ra 1 xấp giấy cam kết vừa ký mọi người cũng vừa tìm hiểu nhau .

Cả đến lượt Hữu Nam ký ...

'' Dừng lại đi nhóc ''

Demetheo lên tiếng Hữu Nam định ký nhưng lại trật 1 nhịp

'' Chú ý kỹ vào ''

Nói rồi ngón tay Demetheo chỉ vào phần tên [ Nguyễn Hữu Hoàng Nam ]

Hữu Nam bỗng nhớ lại gợi ý đầu tiên não cậu hoạt động điên cuồng để xử lý thứ thông tin chết tiệt này

'' Đừng ký vào giả vờ ký sau đó dùng tờ trống che lên rồi kêu người tiếp theo lên đi ''

Hữu Nam làm theo lời Demetheo dặn cẩn thận dùng giấy trống đè lên trong khi vừa quan sát người hướng dẫn viên du lịch đấy ''

'' Người tiếp theo "

" Tránh ra !!! Để tao lên !!! "

Cậu trai tên Phúc người đang ngồi thể hiện bản thân với mấy người xung quanh nhanh nhảu bước lên

'' Tsk tên đó chết chắc rồi ''

Demetheo mới dứt lời thì thanh niên tên Bình ấy bỗng thay đổi sắc mặt hắn ta cầm lấy cái bút c-h-ọ-c thẳng vào mắt người tên Phúc đấy

'' Aghh M-mắt taoo ''

Cậu chàng tên Bình đó lại cười lớn lên dùng 2 tay c-à-o r-á-c-h d-a m-ặ-t bản thân rồi dùng cái bút đ-â-m x-u-y-ê-n qua h-ộ-p s-ọ của Phúc t-ử v-o-n-g ngay tại chỗ

Hội trường bỗng im bặt đến đáng sợ 1 số người không giữ được bình tĩnh mà hét lên . Cậu Bình lại trở lại với vẻ năng động như không có chuyện hồi nãy

'' Tiếp tục nào sau khi xong thủ tục chúng ta sẽ xuất phát nhé "

Lời nói ngọt ngào ấy kỳ lạ lại khiến mọi người lạnh sống lưng ...

''Demetheo ... Cảm ơn anh nhé nếu không có anh tôi chẳng tưởng tượng tôi sẽ như nào nữa ''

Hữu Nam nhìn về phía Demetheo . Người mà cậu ta từng tỏ vẻ sợ hãi giờ trong lòng cậu lại tỏ vẻ kính phục và biết ơn

Có tiếng hét ra từ bên ngoài ... Đó là từ 1 người nông dân có tuổi đang ở bên ngoài đang hét vào trong

'' Đ-ĐỪNG CÓ ĐI LÊN NÚI "

Cậu trai tên Tú đi lại gần hỏi thăm

'' Chú ơi ... Sao lại ngăn chúng cháu lên núi ạ ? "

Lão nông dân tỏ rõ vẻ hoảng loạn trên mặt "

" Nếu các cậu vẫn cố chấp lên núi ... T-thì cái chết là điều không tránh khỏi đâu ''

Lão nông dân hét lên rồi im bặt ... bỗng lão nhoét miệng cười rồi tự b-ẻ c-ổ m-ì-n-h ... C-h-ế-t tại chỗ ...

'' AGHHH ''

Tiếng hét của cậu thanh niên Hải dẫn mọi người trở về lại thực tại .

" Chàng trai trẻ ta sẽ không trực tiếp tham gia vào nhiệm vụ của mấy người các cậu ... "

Một lúc sau . Mọi người cũng dần bình tĩnh lại và hiểu rằng chỉ khi giữ được cái đầu lạnh mới có thể đi tiếp .

" Vậy tất cả đã sẵn sàng chưa ... Đi thôi ''

Cậu Bình nhanh nhảu dẫn đường cho mọi người lên núi

Vừa đi cậu Bình ấy vừa nhanh nhảu giải thích

'' Chúng ta sẽ đi tìm hiểu núi [ Huyết Ngọc ] nhưng trước đó . chúng ta sẽ tạm trú ở làng [ Ngâng Lang ] một thời gian để trùng thời gian với ngày cúng ''

Hữu Nam quay sang Tú người đang nói chuyện với những người khác

'' Êy theo mày là tên Bình này còn quy tắc giết người nào không "

Tú quay qua Nam nhanh nhảu đáp lại

'' Theo tao nghĩ thì cứ phải bám sát vào gợi ý thì sẽ sống thôi ... Còn tên Bình này hắn ta như thể quên việc hắn đã làm với tên Phúc ''

Bỗng Bình đứng yên lại b-ẻ ngược cổ ra sau quay cổ 180 độ nở nụ cười nhìn Nam và Tú

'' 2 người ... Đang nói gì về tôi đúng không ? "

Đoàn người đứng sững lại im bặt không khí trở nên ngột ngạt đến kỳ lạ... Đoàn người khựng lại, không khí trở nên ngột ngạt đến nghẹt thở. Không một tiếng động, chỉ có tiếng gió rít qua những tán cây khô.

'' Anh nhầm rồi ... C-chúng tôi đang nói đến tên Bình bạn tôi "

Hữu Nam nhanh chóng đáp lại

Cổ Bình đột nhiên dài ra như cao su, miệng há to, m-á-u t-ư-ơ-i trào ra từ khóe môi. Hắn há rộng đến mức hai bên má r-á-c-h t-o-ạ-c, để lộ hàm răng nhọn hoắt.

" 2 người nói thật chứ "

Bỗng Bình cười khúc khích

'' Tôi đùa chút thôi đừng có lo lắng như thế "

Cơ thể Bình trở lại bình thường, như thể chuyện vừa rồi chỉ là ảo giác. Hắn tiếp tục dẫn đường, giọng vui vẻ :

“Đi nào, mọi người!”

'' Meo méo mèo meo .... meo méo mèo meo mèo ''

Tiếng của chàng trai tên Hải phát ra như thể hắn đang cố gây sự chú ý đến mọi người

'' Tsk ta cực kỳ khó chịu những kẻ làm trò như này "

Demetheo nói với giọng bực tức tỏ rõ vẻ khó chịu

Trong lúc đấy Ngọc Quỳnh Vy và An vẫn đang còn shock sau cái c-h-ế-t của Phúc và lão nông dân

Vy quyết định mở màn cuộc trò chuyện của nhóm con gái để xua tan bầu không khí căng thẳng

" N-ngọc Quỳnh An ... B-bây thấy thằng tên Nam đó nó có cái gì lạ không tui thấy hắn như thể đang có ai bày cho hắn mọi thứ "

Ba cô gái còn lại gật gù, bắt đầu thì thầm suy xét về những người trong nhóm. Nhưng đám còn lại dường như không quan tâm, mỗi người chìm trong suy nghĩ riêng.

'' SIGMA SIGMA BOY SIGMA BOY SIGMA BOY ''

Hải lại nhoẻn miệng lên trong lúc đó Demetheo lại bóp chặt tay nghiến răng ken két

'' Ta chắc chắn nếu miệng hắn mà còn cứ nhặng lên như thế ... Chính tay ta sẽ kết liễu hắn "

'' Bình tĩnh đi Demetheo ''

Hữu Nam thở dài khó chịu

'' Êy nãy giờ mày nói chuyện với ai mà Detheo đấy "

Tú tò mò nghiêng đầu hỏi

'' À-à cái này ''

" ĐẾN NƠI RỒI !!! "

Bình chỉ vào biển báo : Làng [ Ngâng Lang ]

'' Chào mừng đến với làng [ Ngâng Lang ] chúng ta sẽ trú và tìm hiểu lịch sử ngọn núi tại đây "

Trước mặt họ là ngôi làng [ Ngâng Lang ] . Ngay từ cái nhìn đầu tiên, nó đã toát lên vẻ đáng sợ. Những ngôi nhà lụp xụp, nghèo nàn chìm trong bóng tối của rừng sâu. Quạ đen đậu đầy trên mái, tiếng kêu khàn khàn vang vọng, hòa cùng không khí u ám. Dân làng đứng lặng lẽ, đôi mắt đen tuyền vô hồn, nụ cười ngờ nghệch nở trên môi – không phải vui vẻ, mà là thứ gì đó lạnh lẽo, bất thường.

Hải, kẻ vừa nãy còn la hét inh ỏi, giờ im bặt, mặt tái mét vì sợ hãi.

trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!