Sau khi cú “lật mặt” ngoạn mục tại trung tâm học, tưởng chừng như mọi chuyện đã đi vào quỹ đạo, tôi với Vương Lan dần tránh mặt nhau, một kiểu “chiến tranh lạnh” căng thẳng. Nhưng trong lòng, tôi biết rằng cô ta chưa bao giờ muốn thua cuộc, và sắp tới sẽ còn rất nhiều sóng gió.
Chiến tranh lạnh giữa hai “nữ tướng”
Những ngày sau đó, không khí gia đình trở nên lạnh lùng hơn bao giờ hết. Vương Lan không thèm nhìn mặt tôi, còn tôi cũng cố giữ khoảng cách. Mỗi lần gặp nhau, chỉ là những ánh mắt lạnh lùng và những câu nói ngắn gọn.
Một hôm, khi tôi vừa bước vào nhà, mẹ tôi lặng lẽ nói:
“Hai đứa con gái nhà mình giờ như hai chiến tuyến, y như phim truyền hình ấy.”
Tôi cười nhẹ, nói:
“Phim truyền hình thì cũng có cảnh kết hay mà mẹ. Chỉ cần mình kiên nhẫn, mọi chuyện sẽ ổn thôi.”
Khoảnh khắc “đụng độ” bất ngờ
Một buổi tối, tôi đang làm bài tập ôn thi ở phòng khách thì bỗng nghe tiếng động lạch cạch từ bếp. Tò mò, tôi ra xem thì thấy Vương Lan đang cắm đầu cắm cổ rửa bát.
Tôi hỏi khẽ:
“Chị đang làm gì đấy?”
Cô ta giật mình, trả lời kiểu “đỡ không nổi”:
“Ừm… em dạy kèm Tiểu Quân mệt quá, nên chị ra rửa bát cho mẹ để đỡ đần chút thôi.”
Tôi bật cười, nói:
“À, ra là chị… làm việc nhà để “diễn” cho mẹ xem hả?”
Vương Lan cười khẩy:
“Em tưởng chị không biết hả? Thật ra chị chỉ làm mấy cái việc vụn vặt thôi, chứ có gì đâu.”
Chúng tôi nhìn nhau, vừa ngượng ngùng vừa không nhịn được cười. Đó là lần đầu tiên sau nhiều ngày “chiến tranh lạnh”, chúng tôi có một khoảnh khắc gần gũi, chân thành.
Tình huống dở khóc dở cười
Một hôm, tôi và Vương Lan bị mẹ gọi đi chợ cùng nhau. Mẹ thích “ép” hai chị em phải làm bạn, để “gia đình hòa thuận”.
Trên đường đi, chúng tôi tranh luận nảy lửa về cách chọn rau củ quả, rồi bất ngờ bị một ông cụ bán hàng ăn gian cân.
Vương Lan và tôi đồng loạt hét lên:
“Ông cân sai rồi!”
Ông cụ cau mày, rồi bất ngờ lấy ra một quả bí đỏ “siêu to khổng lồ” ném vào giỏ hàng của chúng tôi:
“Mấy cô đừng giận, tặng quả này cho bữa tối thêm vui.”
Chúng tôi nhìn nhau bật cười, rồi cùng chia sẻ bí đỏ cho mọi người trong gia đình.
Hàn Minh – “phó tướng” hài hước
Trong lúc tôi và Vương Lan còn đang “giận hờn” nhau thì Hàn Minh vẫn luôn bên cạnh, vừa là bạn, vừa là “phó tướng” giúp tôi xử lý mọi tình huống.
Một ngày, khi tôi than thở về những chuyện rắc rối với Vương Lan, anh cười nhếch mép:
“Em biết không, đôi khi đối đầu là để hiểu nhau hơn mà.”
Anh kể cho tôi nghe một câu chuyện hài hước về việc anh suýt bị “dính đòn” của một cô gái mà anh từng thích do hiểu lầm nhỏ nhặt.
Tôi nghe xong chỉ biết cười đau bụng, rồi tự nhủ: “May mà Hàn Minh không phải là ‘địch thủ’ của mình.”
Bước ngoặt bất ngờ
Trong một buổi học kèm Tiểu Quân, tôi phát hiện cậu bé không chỉ giỏi toán mà còn rất thích vẽ tranh.
Tôi quyết định khuyến khích Tiểu Quân phát huy sở trường, kết hợp học tập với các hoạt động vui chơi.
Nhờ vậy, Tiểu Quân thay đổi rõ rệt, học hành hứng thú hơn, không còn bị áp lực.
Bức tranh hài hước và thông điệp sâu sắc
Một ngày, Tiểu Quân mang về một bức tranh tự vẽ – đó là hình ảnh tôi, Vương Lan và cả gia đình đang quây quần vui vẻ.
Tôi nhìn bức tranh, mắt chợt cay cay:
“Con à, cô rất vui vì con đã tìm được niềm vui.”
Tiểu Quân cười tươi:
“Cô Yến, con sẽ cố gắng học giỏi để mọi người trong gia đình mình không còn cãi nhau nữa!”
Kết nối những trái tim
Bức tranh nhỏ bé đó như một dấu hiệu, một nhắc nhở tôi rằng dù có bao nhiêu tranh cãi, cuối cùng thì tình thân vẫn là thứ thiêng liêng nhất.
Tôi quyết tâm không chỉ đấu tranh với Vương Lan bằng lý trí mà còn bằng trái tim, bằng sự bao dung.
Mở ra tương lai mới
Từ lúc đó, mối quan hệ giữa tôi và Vương Lan bắt đầu có những chuyển biến tích cực.
Chúng tôi vẫn còn nhiều chuyện phải giải quyết, nhưng ít nhất không còn những “cuộc chiến” căng thẳng và đầy cay đắng như trước.
Lời kết chương
Cuộc sống đôi khi là một chuỗi những tình huống hài hước xen lẫn cả drama và cả những khoảnh khắc ấm áp.
Tôi học được rằng, sự kiên nhẫn và hài hước có thể giúp chúng ta vượt qua những thử thách khó khăn nhất.
Dù còn nhiều điều phải làm, nhưng tôi tin, con đường phía trước sẽ sáng hơn khi có tình thân và sự thấu hiểu.