kẻ du hành thời gian

Chương 12: Rừng Ký Ức Vỡ


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Lâm Huyền tỉnh dậy giữa một khu rừng kỳ lạ, nơi những cây cổ thụ khổng lồ mọc từ những mảnh pha lê vỡ, mỗi mảnh phản chiếu một ký ức tan nát. Không khí mang theo mùi ẩm ướt và tiếng rì rào của thời gian, khiến năng lượng mỏ neo trong cô rung động, như thể đang bị kéo vào quá khứ. Bầu trời là một vòm sáng mờ, điểm xuyết những vệt ánh sáng xanh lam. Cô nhìn sang Tần Dạ, đứng bên một cây pha lê, thiết bị phát sáng trong tay chiếu lên gương mặt anh, lộ ra vẻ trầm tư. “Nơi này… như một nghĩa trang ký ức,” cô thì thầm, bước đến gần anh, tay nắm chặt lưỡi dao.

Tần Dạ gật đầu, ánh mắt quét quanh. “Đây là Silvum-5, nơi lưu giữ những ký ức bị Dòng Thời Gian phá hủy. Cổng tiếp theo ở trung tâm rừng, nhưng chúng ta phải cẩn thận với những ký ức giả.” Cô cau mày, ký ức về lời nữ sát thủ vẫn ám ảnh. “Tần Dạ, nếu Chronos nói ta phản bội, liệu ta có từng là một trong số họ? Và cô ấy… tại sao ta thấy cô ấy trong mọi giấc mơ của ngươi?” Giọng cô run, vừa đau đớn vừa nghi ngờ.

Tần Dạ nắm tay cô, ánh mắt kiên định. “Ngươi từng bị Chronos thao túng, nhưng ngươi đã chọn ta. Cô ấy là một phần của quá khứ, nhưng ngươi là hiện tại của ta.” Lời anh khiến tim cô đập mạnh, nhưng sự nghi ngờ vẫn làm cô do dự. Họ tiến qua khu rừng, những mảnh pha lê rung lên, hiện ra ký ức méo mó – hình ảnh cô giơ lưỡi dao trước Tần Dạ, ánh mắt lạnh lùng. Cô dừng lại, run rẩy. “Đó không phải ta,” cô thì thầm. Tần Dạ ôm cô, hơi ấm từ anh lan tỏa trong khoảnh khắc H+ tinh tế.

Lâm Huyền chạm vào một mảnh pha lê, và năng lượng Dòng Thời Gian rung động, dẫn họ đến một khoảng trống, nơi cổng ánh sáng lấp lánh. Cô đặt tay lên cổng, và một cơn đau nhói chạy qua đầu. Một mảnh ký ức biến mất – hình ảnh cô đứng dưới ánh trăng, nghe một giọng nói dịu dàng gọi tên. Cô hét lên, ngã vào Tần Dạ. Anh truyền năng lượng từ thiết bị, giọng khẩn thiết. “Ta ở đây, Lâm Huyền.” Cô thở hổn hển, ánh mắt kiên định. “Ta sẽ không để Chronos thắng.”

Họ cùng kích hoạt cổng, năng lượng hòa quyện. Một ký ức của Tần Dạ tràn vào cô – anh đứng trước một cổng Dòng Thời Gian, người phụ nữ giống cô nói: “Ngươi phải bảo vệ cô ấy, dù cái giá là gì.” Ký ức tan biến, và cổng mở ra, nhưng một tiếng gầm vang lên. Sát thủ Chronos xuất hiện, dẫn đầu bởi nữ sát thủ. “Ngươi sẽ trả giá!” cô ta hét. Tần Dạ đứng chắn trước cô, thiết bị phát sáng. “Cùng chiến đấu!” anh hét. Họ lao vào trận chiến, Lâm Huyền dùng lưỡi dao, Tần Dạ tạo vụ nổ ánh sáng. Sau trận chiến khốc liệt, cổng rung lên. Cô nắm tay anh, ánh mắt kiên định. “Ta tin ngươi,” cô nói, và họ bước qua cổng, để lại khu rừng ký ức phía sau, lòng cô tràn đầy quyết tâm.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Đang
Xem Nhiều
×