kế hoạch phản công của cô vợ thế thân

Chương 9: LỜI CẢNH BÁO TỪ QUÁ KHỨ


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sau chiến thắng nhỏ trong phòng thiết kế, mối quan hệ giữa An Chi và Dương Khải trở nên phức tạp hơn. Khải vẫn giữ thái độ chiếm hữu, nhưng đã bắt đầu lộ ra sự dựa dẫm vô thức. Anh ta muốn An Chi phải ở cạnh anh ta mọi lúc, không phải để kiểm soát, mà như một sự đảm bảo tinh thần.

An Chi tận dụng tối đa cơ hội này để đào sâu hơn vào bí mật của Hạ Vy. Cô đã nhận được sự tin tưởng từ Khải.

Hai ngày sau, một bưu kiện không người gửi được chuyển đến văn phòng của An Chi. Bên trong là một tập ảnh và một chiếc USB.

An Chi mở tập ảnh. Chúng là những bức ảnh Hạ Vy và Dương Khải thời còn là sinh viên. Khải trong ảnh cười rạng rỡ, nhưng ánh mắt Hạ Vy lại đầy sự căng thẳng và mệt mỏi. Điều quan trọng là có một bức ảnh chụp Khải đang cãi nhau dữ dội với Hạ Vy trước cổng trường đại học, và trên tay Khải, chiếc vòng bạc đã được thay thế bằng chiếc vòng kim cương mới.

Kèm theo ảnh là một lời nhắn nặc danh:

“Anh ta không yêu cô, anh ta đang trả thù. Khải chính là người che giấu bằng chứng về tai nạn của Hạ Vy. Hợp đồng của cô là một cái bẫy. Hãy tìm kiếm hồ sơ y tế cũ của Hạ Vy. Cẩn thận, diều hâu luôn rình rập.”

An Chi cảm thấy toàn thân lạnh buốt. Bức ảnh và lời nhắn trùng khớp với manh mối về chiếc vòng tay. Khải không chỉ che giấu sự thật, mà còn đang nghi ngờ chính cô. Anh ta cưới cô để làm thế thân, hay để kiểm soát cô?

Cô quyết định hành động. Cô bí mật sao chép hồ sơ y tế công khai của Hạ Vy trước khi cô ấy qua đời.

Buổi chiều, Khải có cuộc họp quan trọng. An Chi ở lại biệt thự, đóng vai một Dương phu nhân ngoan ngoãn. Cô vào thư viện cá nhân của Khải, nơi cô biết anh ta cất giữ những tài liệu quan trọng.

An Chi dùng USB để tìm kiếm hồ sơ mật của tập đoàn. Cô tìm thấy một file được mã hóa với tiêu đề: "Báo Cáo Tình Hình Vy."

An Chi dùng kinh nghiệm công nghệ của mình để phá mã. Nội dung bên trong không phải là báo cáo về Hạ Vy, mà là hồ sơ bệnh lý bị giấu kín. Theo hồ sơ, Hạ Vy có dấu hiệu bị đầu độc chậm, dẫn đến mất khả năng kiểm soát phương tiện trước khi xảy ra tai nạn.

Và quan trọng hơn, Khải đã can thiệp, biến hồ sơ tử vong từ "Nghi ngờ đầu độc" thành "Tai nạn giao thông do sơ suất."

An Chi sửng sốt. Khải biết Hạ Vy bị đầu độc, nhưng anh ta lại che giấu sự thật! Anh ta làm điều đó để bảo vệ danh dự của ai? Hay để bảo vệ chính anh ta? Lời cảnh báo của Lục Phong vang vọng trong đầu cô: “Anh ta đang trả thù.”

Khải trở về lúc cô đang đóng máy tính. Ánh mắt anh ta sắc lạnh và dò xét.

"Em đang làm gì trong thư viện?" Khải hỏi, giọng nói trầm thấp đầy nguy hiểm.

An Chi cố gắng giữ bình tĩnh. "Tôi đang tìm một cuốn sách về đá quý. Chuẩn bị cho bộ sưu tập."

"Thật sao?" Khải tiến lại gần. Mùi hương nam tính mạnh mẽ của anh ta bao trùm cô. Anh ta nhìn chằm chằm vào chiếc USB vẫn còn cắm trong máy tính.

An Chi biết, không thể chối cãi. Cô đã bị bắt quả tang.

"Tôi... Tôi chỉ muốn biết sự thật về Vy," cô nói, quyết định đối diện. "Vy không chết vì tai nạn, đúng không? Anh đã can thiệp vào hồ sơ bệnh án."

Khuôn mặt Khải tối sầm lại. Sự lạnh lùng thường thấy bị thay thế bằng cơn thịnh nộ dữ dội. Anh ta tóm lấy cánh tay cô, siết mạnh.

"Cô An Chi! Cô đã vượt qua giới hạn của mình quá nhiều lần rồi!" Khải gầm lên. "Tôi đã cảnh báo cô không được chạm vào chuyện của Vy! Cô là ai mà dám xét nét tôi?"

Anh ta kéo cô vào phòng ngủ. Đây không chỉ là cơn giận thông thường, mà là sự bùng nổ của sự phản bội và chiếm hữu. Khải không thể chấp nhận việc "thế thân" của mình lại dám phản kháng và điều tra bí mật sâu kín nhất của anh ta.

Khải ném cô lên giường, không thèm cởi áo. Anh ta dùng sự thô bạo để áp đặt sự sợ hãi. Cảnh H+ đêm đó là cực nặng, cực độ chiếm hữu, không có một chút dịu dàng hay thương xót.

"Cô nghi ngờ tôi giết Vy sao?" Khải nghiến răng, giọng nói đầy sự đau đớn và phẫn nộ. "Nếu tôi muốn giết cô ấy, tôi đã không phải tốn thời gian tìm một bản sao như cô!"

Anh ta dùng cơ thể mình như một vũ khí, buộc cô phải thừa nhận sự thống trị của anh ta.

"Nói đi! Cô tin tôi hay tin những lời đồn thổi rẻ tiền kia?" Khải ra lệnh, buộc cô phải nhìn thẳng vào mắt anh ta.

An Chi bị dồn vào đường cùng. Cô biết, nếu cô nói ra sự thật mình đã thấy trong hồ sơ, mọi chuyện sẽ kết thúc. Cô phải đánh đổi.

Cô ôm lấy cổ anh ta, dùng hết sức lực cuối cùng để hôn trả. Cô dùng mọi kỹ năng Khải đã dạy, biến sự phản kháng thành sự quyến rũ chết người.

"Tôi tin anh!" An Chi thều thào, giọng nói đầy sự phục tùng giả tạo. "Tôi chỉ sợ mất anh... sợ anh vẫn còn yêu người cũ..."

Cô nói dối một cách hoàn hảo, kích thích lòng tự tôn và sự chiếm hữu của Khải.

Sự đáp trả này khiến Khải bất ngờ. Anh ta dừng lại, sự tức giận bị thay thế bằng sự cuồng nhiệt. Anh ta nhìn thấy sự ghen tuông trong mắt cô – một cảm xúc chân thật hơn sự sợ hãi.

Khải tiếp tục, nhưng lần này, anh ta dùng cơ thể để trừng phạt và buộc lời thề.

"Nghe đây, An Chi," Khải nói, giọng nói khàn khàn. "Cô chỉ được phép trung thành với tôi! Cô phải quên tất cả những gì liên quan đến Hạ Vy! Quên đi những kẻ khác!"

Anh ta dùng ngón tay thô ráp của mình, chạm vào chiếc nốt ruồi dưới mắt cô.

"Thân thể này là của tôi. Linh hồn này phải là của tôi. Cô là An Chi, và cô không được phép trở thành bất kỳ ai khác ngoài vợ tôi!"

Khải đạt đến cao trào, ôm chặt lấy cô. Dù đã rất thô bạo, nhưng anh ta lại không thể buông cô ra, như thể sợ cô sẽ tan biến.

Sau khi kết thúc, Khải vẫn giữ cô trong vòng tay, như một sự kiểm soát cuối cùng. Anh ta không ngủ, chỉ im lặng, hơi thở dồn dập.

An Chi nằm trong lòng anh ta. Cô biết, cô đã thắng một cách tàn nhẫn. Cô đã lấy được bí mật và cô đã thoát khỏi sự trừng phạt bằng cách chủ động quy phục. Cô đã thấy Khải bị giằng xé giữa sự giận dữ và tình cảm thật sự anh ta dành cho cô.

Anh ta không giết Vy. Nhưng anh ta che giấu để bảo vệ cái gì?

An Chi nhắm mắt lại. Lời cảnh báo của Lục Phong, hồ sơ y tế, và sự che giấu của Khải. Cô biết, đã đến lúc phải chấm dứt vai trò thế thân.

Cô quyết định: Cô sẽ dùng chính những quy tắc của Khải để đánh bại anh ta. Cô sẽ phản công.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×