Kiến Phong, Tổng tài của Nova Media, một đế chế giải trí bao trùm, là hiện thân của dục vọng quyền lực và sáng tạo không giới hạn. Anh ta không chỉ là một doanh nhân; anh ta là một nghệ sĩ kiêu ngạo, người coi thế giới là phòng trưng bày cá nhân của mình. Anh ta bị mê hoặc bởi sự thuần khiết và sự kháng cự, những thứ anh ta tin rằng có thể bị phá vỡ bằng quyền lực và dục vọng.
Kiến Phong tình cờ phát hiện ra Hạ Lan. Cô là một nhiếp ảnh gia tự do, nổi tiếng với những bức ảnh nghệ thuật tĩnh vật, nơi mọi thứ đều chân thật và không hề có sự hào nhoáng. Hạ Lan sống một cuộc đời giản dị, tránh xa mọi sự phù phiếm của giới thượng lưu.
Kiến Phong bị ám ảnh bởi Hạ Lan, không phải vì vẻ ngoài quyến rũ thông thường, mà vì sự kháng cự trong đôi mắt cô. Anh ta nhìn thấy một vẻ đẹp tinh khiết mà anh ta khao khát làm vấy bẩn bằng ống kính và dục vọng của mình. Anh ta muốn chụp ảnh cô trong các tư thế khiêu dâm nghệ thuật, nhưng không phải để xúc phạm, mà để sở hữu cảm xúc chân thật của cô khi bị cám dỗ.
Kiến Phong gửi cho Hạ Lan một đề nghị không thể từ chối: một hợp đồng tài trợ trọn đời cho mọi dự án nghệ thuật của cô, đổi lại, cô phải trở thành "nàng thơ độc quyền" của anh ta trong suốt ba tháng mùa hè.
Hạ Lan khinh miệt Kiến Phong và sự hào nhoáng của anh ta, nhưng cô đang gặp khó khăn tài chính cho một dự án nhân đạo quan trọng. Cô đấu tranh với dục vọng sáng tạo muốn được tài trợ, và dục vọng đạo đức muốn từ chối sự cám dỗ.
Cuối cùng, Hạ Lan đồng ý gặp Kiến Phong tại văn phòng áp mái của anh ta.
Cảnh H+ (Dục Vọng Trong Hợp Đồng):
Kiến Phong trình bày hợp đồng, các điều khoản rõ ràng và lạnh lùng. Anh ta không hề chạm vào cô, nhưng lời nói của anh ta đầy gợi mở và sự kiểm soát.
"Cô sẽ là nàng thơ của tôi, Hạ Lan," Kiến Phong nói, ánh mắt anh ta sắc lạnh. "Cô sẽ phải chụp, và cô sẽ phải được chụp. Tôi sẽ đưa cô vào những bối cảnh gợi dục nhất, nơi ranh giới giữa nghệ thuật và dục vọng mỏng manh nhất."
Hạ Lan cảm thấy sự giận dữ dâng trào, nhưng cô phải giữ bình tĩnh. "Tôi sẽ không chụp bất cứ điều gì thô tục. Nghệ thuật của tôi là sự thật."
"Và dục vọng cũng là một loại sự thật, Hạ Lan," Kiến Phong cười nhếch mép. "Tôi không yêu cầu cô làm điều thô tục. Tôi yêu cầu cô trần trụi về mặt cảm xúc và thể xác trước ống kính của tôi. Tôi muốn chụp sự kháng cự của cô khi nó bị dục vọng làm tan vỡ. Và tôi sẽ trả giá rất cao cho linh hồn đó."
Kiến Phong đưa ra một điều khoản đặc biệt, điều khoản về sự thân mật.
"Trong suốt ba tháng này, sự thân mật giữa chúng ta là điều không thể đoán trước," Kiến Phong nói. "Nó có thể không bao gồm tình dục, nhưng nó sẽ luôn bao gồm dục vọng. Cô phải chuẩn bị tinh thần để sống trong trạng thái kích thích và cám dỗ liên tục. Cô có thể từ chối mọi sự chạm không đồng thuận, nhưng cô không thể từ chối dục vọng mà tôi sẽ gieo vào tâm trí cô."
Hạ Lan biết đây là một trò chơi nguy hiểm. Dục vọng mà anh ta gieo không chỉ là của anh ta, mà là để đánh thức dục vọng cấm kỵ mà cô luôn che giấu trong chính mình. Tuy nhiên, vì dự án của mình, cô phải chấp nhận.
"Tôi đồng ý," Hạ Lan nói, giọng cô ấy kiên quyết. "Nhưng hãy nhớ, Tổng tài. Anh có thể thao túng ánh sáng, nhưng anh không thể thao túng ý chí của tôi. Tôi sẽ là nàng thơ của anh, nhưng anh sẽ không bao giờ là chủ nhân của tôi."