kết nối của hai thân phận giả

Chương 5: Lời Nói Dối Bằng Nến Và Hoa Hồng


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sau khi xác nhận Thiên là một điệp viên, Ánh biết cô không thể đối đầu trực diện. Cô cần phải thu thập thêm thông tin, nhưng một cách kín đáo, không để anh nghi ngờ. Buổi hẹn hò tối nay là cơ hội hoàn hảo.

Cô chọn một nhà hàng lãng mạn, ấm cúng. Cô ăn mặc đơn giản nhưng tinh tế, và chuẩn bị một món quà nhỏ: một chiếc bật lửa Zippo cổ, có khắc một họa tiết tinh xảo. Bên trong chiếc bật lửa, cô đã cài đặt một thiết bị ghi âm siêu nhỏ, đủ để ghi lại mọi cuộc trò chuyện trong vòng bán kính 5 mét và truyền dữ liệu qua một tần số mã hóa.

Mục tiêu của Ánh không phải là nghe lén Thiên, mà là để dùng chiếc bật lửa làm mồi nhử. Cô muốn xem phản ứng của anh khi anh phát hiện ra nó. Một điệp viên chuyên nghiệp sẽ vô hiệu hóa nó ngay lập tức. Nhưng liệu Thiên, người đã sáng tác một bản nhạc để gửi cho cô, có làm điều đó không?

Ánh ngồi chờ, lòng cô xáo trộn. Cô không chỉ đang chơi một ván cờ, mà còn đang đặt cược vào một cảm xúc. Cô có thực sự muốn biết anh có tình cảm với cô hay không?

Thiên: Trò Chơi Nguy Hiểm Của Trái Tim

Thiên đến, khoác trên mình vẻ ngoài lịch lãm và điềm tĩnh. Anh tặng Ánh một bó hoa hồng trắng, loài hoa của sự thuần khiết. Anh biết Ánh đang chuẩn bị một trò chơi mới, và anh đã chuẩn bị sẵn sàng để tham gia.

Suốt buổi tối, Thiên không hề nhắc đến công việc hay những vấn đề phức tạp. Anh chỉ nói về những điều bình thường: nghệ thuật, âm nhạc, những ký ức tuổi thơ. Anh kể về một giấc mơ anh đã từng có, về một ngôi nhà không bao giờ bị phá hủy. Lời nói của anh chân thành đến mức Ánh gần như quên mất vai diễn của mình. Cô gần như tin rằng anh chỉ là một người đàn ông bình thường, đang yêu cô.

"Anh đã tặng em rất nhiều thứ quý giá," Ánh nói, trao chiếc bật lửa cho anh. "Đây là một món quà nhỏ. Đừng để nó rơi nhé, nó rất đặc biệt."

Thiên nhận lấy chiếc hộp. Bằng một cái chạm nhẹ, anh đã nhận ra sự thay đổi về trọng lượng và tần số năng lượng trong chiếc bật lửa. Anh biết Ánh đang thử anh, nhưng anh không cảm thấy tức giận. Thay vào đó, anh cảm thấy một sự ngưỡng mộ sâu sắc. Cô gái này không chỉ thông minh, mà còn rất dũng cảm.

Thiên mở chiếc bật lửa, châm ngọn nến trên bàn. "Đúng vậy," anh nói, giọng anh trầm ấm. "Nó rất đặc biệt."

Thay vì vô hiệu hóa thiết bị, Thiên lại chọn một nước cờ táo bạo hơn. Anh kích hoạt thiết bị của mình, biến chiếc bật lửa của cô thành một thiết bị phát sóng giả lập. Thiết bị này sẽ truyền đi một cuộc đối thoại giả mạo, đã được anh lập trình từ trước.

Sự Dối Trá Ngọt Ngào

Sau buổi hẹn hò, Ánh trở về căn phòng an toàn của mình và truy cập vào hệ thống để giải mã dữ liệu từ chiếc bật lửa. Cô mong chờ một cuộc hội thoại bí mật về tổ chức của cô, một manh mối về nhiệm vụ của Thiên.

Nhưng những gì cô nghe được là một cuộc nói chuyện được mã hóa... giữa Thiên và một đồng nghiệp nữ:

"Nhiệm vụ sắp hoàn thành. Chỉ cần kết hôn với cô gái đó là có thể tiếp cận mọi thứ."

"Anh có chắc không? Sếp nói cô ta rất ngây thơ, dễ bị thao túng."

"Cô ta đúng là vậy. Cô ta đang yêu tôi. Dễ dàng hơn tôi nghĩ. Chỉ là, tôi cảm thấy tội lỗi. Tôi không nên làm điều này..."

"Đừng để cảm xúc chi phối, Thiên. Hãy nhớ mục tiêu của chúng ta."

Ánh sững sờ. Trái tim cô như bị bóp nghẹt. Anh ta đã sử dụng chính thiết bị của cô để nói dối cô. Anh ta đã xác nhận rằng anh chỉ đang lợi dụng cô. Lời nói "yêu" của anh chỉ là một phần của màn kịch.

Ánh cảm thấy một nỗi đau xé lòng. Cô đã quá tin tưởng vào cảm xúc thật của mình, và giờ đây, cô phải trả giá.

Nhưng khi cô chuẩn bị xóa toàn bộ dữ liệu, một file âm thanh khác xuất hiện. Nó không có mã hóa. Đó là giọng của Thiên, đang nói với chính mình: "Mình có cảm thấy tội lỗi không? Nếu mình làm điều này, liệu mình có làm tổn thương cô ấy mãi mãi không?"

Ánh chết lặng. Thiên đã cố ý để lại đoạn âm thanh đó, một lời thú tội chân thật, để cô có thể lựa chọn. Anh đang nói rằng, dù nhiệm vụ là giả dối, cảm xúc của anh là thật. Anh đã cho cô thấy cả hai mặt của đồng xu, sự tàn nhẫn của nhiệm vụ và sự giằng xé của trái tim.

Thiên đã vượt qua bài kiểm tra của cô, một cách đầy nguy hiểm. Anh không chỉ là một điệp viên, mà còn là một kẻ chơi cờ tài ba.

Và Ánh, dù đau khổ, cũng nhận ra rằng cô đã tìm thấy một người đàn ông có khả năng yêu thương và bảo vệ cô theo cách mà cha cô không bao giờ có thể. Lựa chọn của cô, giờ đây, không còn là chạy trốn, mà là ở lại và chiến đấu.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×