Hương dẫn Minh trở lại chiếc bàn đá cũ trong căn hầm nhỏ, cẩn thận thắp lên vài ngọn nến sáp ong để xua đi bóng tối lạnh lẽo. Cô đặt cuốn sách da dày cộp xuống, mở ra trang đầu tiên. "Đây là Nhật ký của Thầy Mo cuối cùng, người đã thực hiện Nghi thức Cân bằng năm mươi năm trước. Gia đình tôi được giao nhiệm vụ bảo quản nó."
Cuốn nhật ký được viết bằng một ngôn ngữ pha trộn giữa chữ Nôm cổ và chữ Quốc ngữ sơ khai, nhưng Hương đã giải mã được. Từng trang giấy mỏng manh chứa đựng sự thật kinh hoàng và chi tiết về cấu trúc của Địa ngục. Minh và Hương cùng cúi đầu đọc dưới ánh nến lập lòe, cảm giác như đang chạm vào một bí mật bị chôn vùi qua nhiều thế hệ.
Theo Thầy Mo ghi chép, Địa ngục không phải là một vương quốc của Lư-xi-phe hay một lò lửa vĩnh cửu. Nó là một "Kho chứa Lỗi lầm" (Error Vault) – một cấu trúc năng lượng được xây dựng bởi một nền văn minh cổ đại để cô lập những linh hồn có tần số tiêu cực cao nhất, ngăn chúng làm ô nhiễm thế giới. Khi kho chứa hoạt động, nó tạo ra một sự cân bằng: Linh hồn sống phải chết, linh hồn chết phải bị giam giữ.
"Khi Thầy Mo đóng cánh cổng cách đây năm mươi năm, ông ấy đã dùng một linh hồn để 'đóng băng' cấu trúc đó. Nhưng ông ấy nhận ra vấn đề," Hương chỉ vào một đoạn ghi chép bị gạch xóa: "Viên pin sẽ cạn kiệt. Và nếu Kho chứa Lỗi lầm trống rỗng, năng lượng tiêu cực không được kiểm soát sẽ bùng phát, khiến các rào cản giữa sự sống và cái chết sụp đổ. Đó là lý do tại sao người chết lại trở về. Chúng không phải là quỷ dữ, chúng chỉ là những mảnh vỡ năng lượng được giải phóng, tìm cách tái thiết lập lại cấu trúc bằng cách thu thập linh hồn sống."
Minh kinh hoàng. "Vậy thì, Mai..."
"Mai chỉ là một nạn nhân được chọn ngẫu nhiên, hay được chọn bởi một tổ chức bí mật nào đó—chúng ta sẽ tìm ra sau—để làm vật thế chấp. Cô bé đã trở thành 'Viên Pin Người' (Human Battery), giữ cho cánh cổng đóng lại suốt bảy năm. Nhưng bây giờ viên pin đã suy yếu. Lỗ hổng đã xuất hiện." Hương ngẩng đầu lên, ánh mắt đầy lo lắng. Cô bé chỉ vào một tấm bản vẽ phức tạp trong nhật ký: "Để đóng cánh cổng vĩnh viễn, chúng ta không chỉ cần một linh hồn thế chấp mới. Chúng ta cần ba vật phẩm: Chiếc Khóa Bằng Xương (vật dụng của người tế), Dây Chuyền Vòng Lặp (vật phẩm của vật tế), và một thứ mà Thầy Mo gọi là "Mắt Cân Bằng" – một tinh thể linh hồn để điều hướng năng lượng."
Minh siết chặt nắm tay. Mọi thứ trở nên quá phi thực tế, nhưng bằng chứng lại nằm ngay trước mắt anh. Em gái anh đã bị biến thành một công cụ. Anh không thể chấp nhận điều đó.
Bỗng nhiên, Hương ho sặc sụa. Cô bé đưa tay lên miệng, và khi rút ra, Minh thấy một vệt chất lỏng đen, sền sệt, lẫn trong đờm.
"Cô bị sao vậy?" Minh lo lắng hỏi.
Hương cố gắng mỉm cười, nhưng thất bại. "Vết cắn. Trong lúc anh tìm kiếm ở thư viện, tôi đã bị một 'Đã Về' tấn công. Hắn là một kẻ nguy hiểm, biết cách chiến đấu. Vết cắn của chúng mang theo năng lượng của Địa ngục. Nếu không có thuốc giải của Thầy Mo trong vòng một giờ, tôi sẽ bị 'chuyển hóa' – trở thành một trong số chúng." Cô bé chỉ vào chiếc lọ thủy tinh chứa chất lỏng đen trên bàn. "Đây là thuốc giải, nhưng nó đã bị khô cạn. Để tái tạo, chúng ta cần một thành phần: Máu của một kẻ đã chết vừa trỗi dậy."
Minh nhìn lại bản đồ của Bà Mẫn. Phía trước họ, con đường dẫn đến khu phố cổ nơi Hương nói là nơi cất giấu Chiếc Khóa Bằng Xương, cũng là nơi tập trung của rất nhiều "Đã Về". Họ cần phải đi qua đó để hoàn thành cả hai mục tiêu. Cuộc hành trình không chỉ là cứu thế giới, mà còn là cứu chính đồng minh duy nhất của anh.
"Phố cổ. Chúng ta đi ngay," Minh nói, đứng dậy. Anh lấy một chiếc đèn lồng dầu cũ, châm lửa. "Chúng ta sẽ tìm Khóa Xương và máu của một kẻ đã chết."
Hương gật đầu, ánh mắt đã bắt đầu lộ vẻ mệt mỏi và đau đớn. Cô bé nhìn Minh, và nói bằng một giọng thều thào: "Anh trai, hãy cẩn thận. Khu phố cổ là nơi chôn cất những bí mật cũ. Và nơi đó có Hải – người yêu cũ của tôi. Hắn là một trong những kẻ trở về nguy hiểm nhất. Hắn còn nhớ được cả những điều tốt đẹp và cả những nỗi hận thù."
Minh gật đầu. Sức nặng của chiếc đèn lồng trên tay anh lúc này nặng gấp trăm lần, vì nó đang chiếu sáng con đường dẫn đến sự đối đầu với quá khứ và cái chết sắp xảy ra.