khi mùa hạ gặp anh

Chương 10: Thư tay bí mật


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Ngày hôm nay, không khí lớp học mùa hè trở nên yên ắng hơn bình thường. Hạ Vy bước vào lớp với tâm trạng vừa háo hức vừa hồi hộp. Cô vẫn đang cảm nhận những rung động sau ngày hội thể thao hôm qua – những ánh mắt, nụ cười và lời khen của anh – nam sinh lạnh lùng nhưng khiến tim cô rung động.

Khi Hạ Vy vừa đặt balo xuống, Minh Châu chạy tới, mắt lấp lánh tinh nghịch:

“Vy, cậu nhìn này! Hôm nay có một điều bí mật đang chờ cậu đấy.”

Hạ Vy nhướn mày, vừa tò mò vừa lo lắng:

“Bí mật gì vậy? Không phải lại trò đùa nữa chứ?”

Minh Châu cười khúc khích:

“Không hề đâu. Lần này là… thật sự bí mật. Cậu sẽ thấy thích thú mà.”

Hạ Vy vừa tò mò vừa hồi hộp, ánh mắt lại tìm về anh. Anh bước vào lớp, vẫn điềm tĩnh và lạnh lùng, nhưng hôm nay có điều gì đó khác lạ trong ánh mắt – vừa quan tâm vừa dè dặt. Khi ánh mắt họ chạm nhau, tim Hạ Vy đập mạnh. Cô hít một hơi sâu, cố gắng giữ bình tĩnh.

Tiết học đầu tiên là môn Văn. Thầy giáo yêu cầu cả lớp viết một đoạn văn ngắn về “Điều bí mật làm mình hạnh phúc”. Khi Hạ Vy ngồi xuống, cô phát hiện một phong bì nhỏ đặt trên bàn mình. Không có ai đứng gần, và trên phong bì chỉ viết:

“Cho Hạ Vy – hãy mở khi cậu yên tĩnh và sẵn sàng nở nụ cười.”

Hạ Vy đỏ mặt, tay run run. Cô nhìn quanh, nhưng không thấy ai để lại phong bì. Tim cô vừa hồi hộp vừa vui sướng. Cô mở phong bì, bên trong là một lá thư tay nhỏ, nét chữ tròn trịa và cẩn thận:

“Hạ Vy, mình biết cậu có những ngày bận rộn và nhiều cảm xúc lẫn lộn trong lớp học mùa hè. Nhưng mình muốn cậu biết rằng… mỗi khi cậu cười, trái tim mình đều rung động. Mình không giỏi nói, nên viết ra đây để cậu hiểu rằng, cậu đặc biệt đối với mình. Hy vọng cậu sẽ giữ nụ cười ấy thật lâu. – Một người quan tâm.”

Hạ Vy đọc đi đọc lại lá thư, cảm giác trái tim như bị hẫng một nhịp. Cô không ngờ rằng, anh – người luôn lạnh lùng – lại dành cho cô một tâm tình chân thành đến vậy. Cô đỏ mặt, tim đập nhanh, và không khỏi mỉm cười e thẹn.

Khi cô còn đang say sưa đọc thư, anh bước đến gần, ánh mắt thoáng nhìn cô, giọng trầm nhưng ấm áp:

“Đó… tớ chỉ muốn cậu biết thôi. Không phải để làm cậu bối rối đâu.”

Hạ Vy giật mình, ánh mắt lấp lánh, tim đập mạnh:

“Cậu… là… anh viết sao?” – giọng cô run run, vừa ngạc nhiên vừa hạnh phúc.

Anh gật nhẹ, ánh mắt dịu dàng:

“Ừ… tớ muốn cậu biết cảm xúc của tớ. Không phải lúc nào cũng nói ra được, nên viết thư cho cậu.”

Hạ Vy không biết nói gì ngoài một nụ cười e thẹn, cảm giác hạnh phúc tràn ngập tim. Cô lặng lẽ gập lá thư lại, đặt lên bàn, nhưng đôi tay vẫn run run. Khoảnh khắc này khiến cô nhận ra rằng, cảm xúc học đường đôi khi không chỉ được bộc lộ qua lời nói hay ánh mắt, mà còn qua những hành động tinh tế, lặng lẽ mà chân thành.

Buổi học tiếp tục, nhưng Hạ Vy không thể tập trung hoàn toàn vào bài vở. Cô liên tục nghĩ về lá thư, về anh – người đã khiến trái tim cô rung động đến vậy. Mỗi khi ánh mắt họ chạm nhau, cô lại đỏ mặt, tim đập nhanh.

Giờ ra chơi, Minh Châu kéo cô ra ngoài sân, cười khúc khích:

“Vy, cậu trông như đang mơ mộng vậy! Có phải thư tay bí mật khiến cậu hạnh phúc không?”

Hạ Vy mỉm cười e thẹn, vừa ngượng vừa vui:

“Ừ… đúng vậy. Không ngờ anh ấy lại viết thư cho mình.”

Minh Châu cười phá lên, tinh nghịch:

“Thấy chưa, tớ nói mà! Lần này không phải trò đùa đâu, mà là thật sự! Cậu phải giữ thư này cẩn thận nhé, để sau này còn nhớ kỷ niệm.”

Hạ Vy gật đầu, cảm giác hạnh phúc lan tỏa trong lòng. Cô nhận ra rằng, tình cảm học đường không chỉ là những khoảnh khắc vui chơi, mà còn là những rung động nhẹ nhàng, sâu lắng qua những hành động tinh tế, như một lá thư tay bí mật.

Buổi chiều, lớp học tổ chức hoạt động nhóm ngoài trời. Hạ Vy và anh cùng tham gia các trò chơi vận động nhỏ. Khi đứng gần nhau, ánh mắt họ chạm nhau nhiều lần, và Hạ Vy cảm nhận được sự quan tâm tinh tế trong từng cử chỉ của anh. Cô nhận ra rằng, lá thư tay không chỉ là lời thú nhận, mà còn là cách để anh bày tỏ tình cảm một cách nhẹ nhàng, tinh tế.

Trên đường về nhà, Hạ Vy cầm lá thư, lặng lẽ nghĩ lại toàn bộ ngày hôm nay. Cô cảm thấy tim mình vừa rung động vừa ấm áp. Lá thư tay bí mật không chỉ khiến cô hạnh phúc, mà còn khiến cô hiểu rằng, những rung động đầu đời đôi khi cần được bộc lộ một cách chân thành và tinh tế.

Về đến nhà, Hạ Vy mở sổ nhật ký, viết:

“Hôm nay là một ngày đáng nhớ. Một lá thư tay bí mật đã khiến trái tim mình rung động mạnh mẽ. Anh ấy… anh ấy thật sự quan tâm đến mình, và mình nhận ra rằng cảm xúc học đường không chỉ ngọt ngào mà còn tinh tế, sâu lắng. Mình muốn giữ khoảnh khắc này mãi mãi, và hy vọng sẽ có thêm nhiều rung động đáng nhớ bên anh – người đã khiến mùa hè này trở nên đặc biệt.”

Hạ Vy đặt bút xuống, nhìn ra cửa sổ. Ánh hoàng hôn trải dài trên bầu trời, gió thổi nhẹ qua những tán cây. Cô mỉm cười e thẹn, cảm giác trong lòng vừa hồi hộp vừa ấm áp. Lá thư tay bí mật hôm nay không chỉ là món quà tinh thần, mà còn là khởi đầu cho những rung động ngọt ngào, những kỷ niệm đáng nhớ và tình cảm học đường trong trẻo, tinh tế mà cô sẽ mãi trân trọng…


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×