khi tình bạn trở thành tình yêu

Chương 7: Lần Gần Gũi Đầu Tiên


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Một buổi tối cuối tuần, Linh và Huy cùng nhóm bạn quyết định đi dã ngoại ngoài thành phố. Không gian rộng lớn, cây cối rợp bóng, gió mát thổi qua làm Linh cảm thấy dễ chịu. Huy luôn ở bên cô, vừa trò chuyện vừa quan sát để Linh không bị ngã hay va vấp.

Khi nhóm bạn quyết định chơi trò “trốn tìm trong rừng mini”, Linh và Huy vô tình bị tách khỏi nhóm. Linh chạy phía trước, nhưng chân trượt trên một tảng đá ẩm, suýt ngã. Huy lập tức lao tới, ôm lấy cô để giữ thăng bằng. Cả hai ngã xuống cỏ ướt, Linh dựa vào vai Huy, cảm nhận hơi ấm lan tỏa.

— “Cậu có sao không?” Huy hỏi, giọng trầm, hơi lo lắng.

— “Mình… mình ổn…” Linh nói, nhưng tim cô đập mạnh, không chỉ vì suýt ngã mà còn vì khoảng cách gần gũi này.

Hai người ngồi đó một lúc, chỉ nghe tiếng lá xào xạc và tiếng thở nhẹ của nhau. Linh bất giác ngẩng lên, ánh mắt chạm vào mắt Huy. Tim cô như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Huy cũng nhìn cô, một ánh nhìn vừa trìu mến vừa bối rối.

Trong khoảnh khắc ấy, Huy khẽ nắm tay Linh, nhẹ nhàng, không gượng ép nhưng đủ để cô cảm nhận được sự quan tâm và rung động trong tim cậu. Linh không rút tay ra, ngược lại, cô khẽ siết nhẹ, một cách tự nhiên, như muốn đáp lại tình cảm ấy.

— “Linh… mình… mình thật sự…” Huy ngập ngừng, giọng run run, “mình… thích cậu hơn là bạn bè…”

Linh ngạc nhiên, tim đập mạnh. Cô chưa từng nghe Huy thốt ra những lời như vậy trước đây. Một nụ cười bối rối nở trên môi, pha lẫn cảm giác hạnh phúc và lo lắng.

— “Mình… mình cũng… cũng nghĩ vậy…” Linh lí nhí, mặt đỏ bừng.

Khoảnh khắc ấy thật kỳ diệu. Giữa rừng cây yên tĩnh, mưa lất phất còn sót lại những hạt nhỏ trên lá, hai trái tim đã chính thức nhận ra tình cảm thật sự của nhau. Họ tựa đầu vào nhau, không nói gì, chỉ cảm nhận sự ấm áp và gần gũi mà trước đây chưa từng có.

Khi nhóm bạn tìm thấy họ, Linh và Huy đã trở lại trạng thái bạn bè bên ngoài, nhưng trong tim mỗi người, một cảm xúc ngọt ngào và bối rối vẫn còn nguyên vẹn. Khoảnh khắc gần gũi đầu tiên ấy trở thành ký ức đặc biệt, một bước tiến quan trọng để tình bạn lâu năm bắt đầu chuyển mình thành tình yêu.

Trên đường về, Linh và Huy đi cạnh nhau, không cần nói nhiều, ánh mắt đã thay lời cho những cảm xúc vừa bùng lên. Mỗi lần vô tình chạm tay hay nụ cười lướt qua đều làm tim họ rung lên. Họ nhận ra rằng, từ nay trở đi, mối quan hệ của họ không còn chỉ là bạn thân đơn thuần nữa, mà là sự hòa quyện giữa tình bạn và tình yêu – ngọt ngào, bối rối, nhưng chân thành đến từng khoảnh khắc.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×