khi trái tim đồng điệu

Chương 7: Thử thách nội tâm và nhịp đập trái tim


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sau khi vượt qua thử thách lớn đầu tiên, Lạc Minh và Thẩm Dịch đứng bên ngoài căn phòng rực rỡ ánh sáng, nơi họ vừa chiến thắng mê cung thử thách trí tuệ. Ánh hoàng hôn đã chuyển sang sắc tím, tạo nên khung cảnh vừa lãng mạn vừa huyền bí. Nhưng trong lòng Minh, cảm giác hồi hộp và căng thẳng vẫn chưa dứt. Cô biết, phía trước còn một thử thách mà cô chưa từng trải qua – thử thách nội tâm, nơi không chỉ trí tuệ hay can đảm mà cả cảm xúc và quyết định của cô sẽ bị đặt lên bàn cân.

Minh hít một hơi sâu, bước theo Thẩm Dịch vào hành lang dẫn tới một căn phòng khác. Hai bên là những bức tường khắc các ký hiệu cổ xưa, ánh sáng lờ mờ từ đèn treo trên cao tạo nên không gian vừa huyền bí vừa tĩnh lặng. Minh cảm giác nhịp tim mình đập nhanh hơn bình thường, mỗi bước chân đều khiến cô nhận ra tầm quan trọng của thử thách lần này.

Thẩm Dịch đi trước, ánh mắt dõi theo Minh, giọng trầm trầm nhưng dịu dàng: “Ngươi… hãy bình tĩnh. Mọi thử thách đều có thể vượt qua nếu giữ lý trí và trái tim đồng điệu.”

Minh gật đầu, cố gắng hít sâu để bình tĩnh. Cô biết, thử thách lần này không chỉ là về trí tuệ, mà còn về trí tuệ cảm xúc – khả năng nhận ra và xử lý cảm xúc của bản thân, đồng thời phối hợp với Thẩm Dịch.

Cánh cửa trước mặt mở ra, dẫn vào một căn phòng rộng, nền lát đá trắng và trần cao, giữa phòng là một hồ nước trong veo, phản chiếu ánh sáng từ trần tạo ra vô số dải sáng lung linh. Trên mặt nước xuất hiện những hình ảnh mờ ảo – những khoảnh khắc trong quá khứ của Lạc Minh: những lần cô từng thất bại, những lúc cô cảm thấy lạc lõng, và cả hình ảnh bản thân trong thế giới thực – nơi cô là một cô gái bình thường, không quyền lực, không khả năng đặc biệt.

Minh đứng lặng, trái tim nhói lên. Cô hiểu rằng, thử thách lần này đòi hỏi cô phải đối diện với chính bản thân, với nỗi sợ hãi, sự tự ti và cả những cảm xúc chưa dám thừa nhận.

Thẩm Dịch đi sát bên, ánh mắt dịu dàng nhưng sắc bén, dường như đọc được tâm trạng cô: “Ngươi… đừng sợ. Mọi cảm xúc đều là một phần của con người. Đối diện chúng… là cách mạnh mẽ nhất để vượt qua thử thách.”

Minh hít một hơi thật sâu, bước tới gần hồ nước. Hình ảnh phản chiếu khiến cô bàng hoàng: những thất bại trong quá khứ, những lo lắng về tương lai, và cả những khoảnh khắc cô cảm thấy yếu đuối – tất cả hiện lên rõ rệt, khiến cô cảm giác như bị soi rọi từng ngóc ngách trong tâm hồn.

Nhưng cùng lúc đó, Minh nhận ra một điều: chỉ khi cô chấp nhận mọi phần yếu đuối trong bản thân, cô mới có thể bước tiếp và phát triển. Cô nhìn Thẩm Dịch, ánh mắt quyết tâm: “Dạ… tôi sẽ đối diện tất cả, không chạy trốn nữa.”

Anh nhìn cô, ánh mắt dịu dàng hơn, một nụ cười rất nhẹ xuất hiện: “Tốt… ta tin ngươi.”

Khi Minh bước vào hồ nước, hình ảnh phản chiếu thay đổi – những khoảnh khắc cô cảm thấy bất lực bắt đầu biến thành hình ảnh mạnh mẽ, dũng cảm. Cô cảm nhận được sự thay đổi bên trong mình: trái tim cô dần kiên định, lý trí kết hợp cảm xúc, và cô bắt đầu tin tưởng vào khả năng của bản thân.

Thẩm Dịch đứng bên cạnh, quan sát cô, ánh mắt tràn đầy sự tôn trọng và dịu dàng. Anh bước tới gần, nhẹ nhàng đặt tay lên vai Minh: “Ngươi… đã trưởng thành hơn rất nhiều. Điều này… khiến ta rất vui.”

Minh đỏ mặt, trái tim rung lên mạnh mẽ. Lần đầu tiên, cô nghe những lời khen từ Thẩm Dịch không chỉ dành cho hành động mà còn dành cho bản chất con người cô, và cảm giác đó khiến cô vừa hạnh phúc vừa lo lắng: Liệu mình có đủ mạnh mẽ để xứng đáng với anh không?

Đúng lúc đó, từ phía hồ, một làn sương mờ hiện lên, tạo thành hình ảnh của kẻ phản diện lớn hơn – nhân vật mà trong tiểu thuyết gốc từng gây ra nhiều biến cố cho nữ chính. Minh lùi lại một bước, ánh mắt lo lắng.

Thẩm Dịch lập tức đứng chắn trước cô, ánh mắt sắc bén: “Ngươi đứng yên. Đây là thử thách cuối cùng trong giai đoạn này. Ta sẽ ở bên cạnh ngươi.”

Minh hít một hơi, cố gắng bình tĩnh. Cô nhận ra, đây không chỉ là đối diện với kẻ thù, mà còn là thử thách nội tâm kết hợp ngoại cảnh – nơi cô phải đối mặt nỗi sợ, quyết định sáng suốt và phối hợp cùng Thẩm Dịch.

Hình ảnh phản chiếu trong hồ bắt đầu di chuyển, tạo thành những tình huống giả tưởng: Minh thấy mình thất bại, bị bỏ rơi, hoặc không thể bảo vệ Thẩm Dịch. Mỗi hình ảnh như một cú sốc tâm lý, khiến cô cảm giác tim mình như bị bóp chặt.

Nhưng Minh nhớ lại tất cả những thử thách trước đó: sự bình tĩnh, trí tuệ, và lòng can đảm đã giúp cô vượt qua, và lần này cũng không khác. Cô nhìn Thẩm Dịch, ánh mắt kiên định: “Dạ… tôi không sợ nữa. Chúng ta cùng nhau vượt qua.”

Anh nhìn cô, ánh mắt dịu dàng nhưng nghiêm túc: “Tốt… ngươi đã hiểu bản chất của thử thách.”

Cả hai tiến tới giữa hồ, nơi hình ảnh phản chiếu di chuyển mạnh nhất. Minh nắm tay Thẩm Dịch, ánh mắt nhìn vào mắt anh: “Dạ… chúng ta cùng nhau.”

Ngay lập tức, những hình ảnh mờ ảo tan biến, thay vào đó là ánh sáng rực rỡ chiếu lên cả hai. Minh cảm giác trái tim mình rung lên, cảm giác vừa hồi hộp vừa hạnh phúc – cô đã vượt qua thử thách nội tâm đầu tiên, đối diện nỗi sợ hãi, nhận ra sức mạnh bên trong và sự cần thiết của lòng tin vào Thẩm Dịch.

Thẩm Dịch bước tới gần, ánh mắt nhìn cô dịu dàng hơn bao giờ hết: “Ngươi… đã làm tốt. Ta… rất tự hào về ngươi.”

Minh đỏ mặt, tim rung mạnh, vừa hạnh phúc vừa bối rối: lần đầu tiên cô nghe anh thốt ra những lời không chỉ về hành động mà còn về con người thật của cô.

Sau khi thử thách kết thúc, họ bước ra khỏi hồ, ánh sáng từ căn phòng rực rỡ chiếu lên, tạo nên khung cảnh vừa lãng mạn vừa uy nghi. Minh nhận ra, mối quan hệ giữa cô và Thẩm Dịch đã tiến triển một bước mới – không còn chỉ là phối hợp giải quyết thử thách, mà là sự đồng điệu về cảm xúc, sự tin tưởng và những rung động tinh tế mà cả hai không thể phủ nhận.

Khi họ đứng ngoài hành lang, nhìn về phía ánh sáng cuối cùng từ cánh cửa sổ, Minh thầm nhủ: Mình đã vượt qua thử thách nội tâm. Mình đã mạnh mẽ hơn. Và… trái tim mình đang rung động vì Thẩm Dịch.

Thẩm Dịch nhìn cô, ánh mắt dịu dàng và sâu thẳm: “Ngươi… xứng đáng được bảo vệ. Và… ta sẽ luôn ở bên ngươi.”

Minh cảm giác tim mình nhói lên, vừa hạnh phúc vừa rung động. Đây là khoảnh khắc cô nhận ra, tình cảm giữa cô và Thẩm Dịch đã trở nên tinh tế, sâu sắc, hòa lẫn với những thử thách và mạo hiểm mà họ cùng trải qua.

Và thế là, thử thách nội tâm đầu tiên khép lại, mở ra một chặng đường mới đầy cảm xúc, thử thách và tình yêu nảy nở – nơi Lạc Minh dần học cách đồng điệu trái tim, phát triển bản lĩnh và sự tự tin, đồng thời xây dựng mối quan hệ với Thẩm Dịch từng bước một, tạo nên nhịp điệu hấp dẫn và đầy cuốn hút cho câu chuyện.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×