khoảng cách

Chương 7: Hẹn hò lén lút, ngọt ngào


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Từ sau khoảnh khắc trên sân thượng, Khải và Minh Thư trở nên gần gũi hơn, nhưng họ vẫn giữ cho mình một sự kín đáo. Công ty nhỏ bé khiến mọi hành động đều dễ bị chú ý, vì vậy họ phải hẹn hò lén lút, chỉ khi thật sự yên tĩnh và ít người biết.

Một buổi chiều cuối tuần, trời nắng nhẹ, Khải hẹn Minh Thư ra quán cà phê nhỏ bên bờ sông – nơi chỉ những người quen mới tìm đến. Cô đến, vai mang túi xách, mắt rạng rỡ khi nhìn thấy Khải đang đứng trước cửa, nở nụ cười đặc trưng.

  • “Anh đến sớm à?” – Minh Thư hỏi, giọng ngọt ngào nhưng lộ chút hồi hộp.

  • “Ừ, tôi sợ muộn sẽ làm cô phải chờ. Thế nên… tôi đến sớm hơn một chút.” – Khải đáp, nắm lấy tay cô khi họ đi vào quán.

Không gian bên trong ấm áp, tiếng nhạc nhẹ nhàng cùng mùi cà phê thoang thoảng tạo cảm giác yên bình. Họ chọn một góc yên tĩnh, vừa đủ riêng tư. Minh Thư cười khẽ, ánh mắt dịu dàng, trong khi Khải cảm nhận trái tim mình đập nhanh mỗi khi cô nhìn anh.

Họ gọi hai chiếc bánh ngọt và cà phê, trò chuyện về những điều nhỏ nhặt nhưng quan trọng. Minh Thư kể về cuốn sách mới đọc, còn Khải trêu cô về cách cô luôn nghiêm túc với từng chi tiết, từ chọn sách đến nhấp ngụm cà phê.

  • “Cô lúc nào cũng cầu toàn quá, biết không?” – Khải nói, nắm lấy tay Minh Thư đặt lên bàn.

  • “Còn anh thì lúc nào cũng liều lĩnh quá, biết không?” – Minh Thư đáp, đôi mắt ánh lên nụ cười tinh nghịch.

Cả hai cùng cười, cảm giác thoải mái lan tỏa. Không còn căng thẳng công việc hay ánh mắt soi mói, họ chỉ còn nhau – hai con người đang dần nhận ra sự gắn bó và tình cảm nảy nở.

Sau buổi cà phê, Khải đề nghị dạo bộ bên bờ sông. Gió thổi nhẹ, làm tóc Minh Thư bay lên, và Khải nhanh tay xoa mái tóc rối của cô. Minh Thư khẽ nhắm mắt, dựa vào cánh tay anh, cảm giác ấm áp lan tỏa từ đôi vai vững chãi.

  • “Anh biết không… tôi thích cảm giác yên tâm khi ở cạnh anh.” – Minh Thư thì thầm.

Khải mỉm cười, ánh mắt lấp lánh:

  • “Tôi cũng vậy… và tôi không muốn cô rời xa tôi dù chỉ một giây.”

Họ cùng nhau dừng chân tại một chiếc ghế đá, ngồi nhìn dòng sông lấp lánh ánh nắng chiều. Khải bất ngờ đưa tay nắm lấy tay Minh Thư, áp nhẹ lòng bàn tay cô vào lòng bàn tay mình. Minh Thư không rút tay mà đáp lại một cách tự nhiên, trái tim cô đập mạnh, nhịp nhàng với nhịp tim Khải.

Những ngày sau, họ tìm mọi cách để gặp nhau lén lút. Buổi trưa, khi đồng nghiệp đi ăn, họ cùng nhau ra một quán nhỏ gần công ty, chia sẻ từng chiếc bánh, nhắn nhủ những lời quan tâm qua ánh mắt và nụ cười. Buổi tối, khi công việc xong muộn, Khải đưa Minh Thư về, dừng lại dưới ánh đèn đường, nắm tay cô một cách dịu dàng nhưng kiên định.

Một hôm, Minh Thư bị cảm nhẹ. Khải biết tin, lập tức mang thuốc và nước đến tận phòng cô, không chịu rời đi cho đến khi nhìn thấy cô uống thuốc xong và tạm ổn định. Minh Thư cảm động, ánh mắt ánh lên sự ấm áp, tự nhủ: Có lẽ tôi thật sự cần anh ấy… không chỉ là đồng nghiệp.

Từng hành động nhỏ – nhắn tin hỏi han, chia sẻ đồ ăn trưa, cười đùa nho nhỏ – đều khiến tình cảm giữa họ trở nên sâu sắc. Không còn là những cảm xúc thoáng qua, mà là những rung động chân thành, ngọt ngào, lặng lẽ nhưng khó quên.

Một buổi tối cuối tuần, họ cùng nhau đi xem triển lãm tranh. Khải nhìn Minh Thư chăm chú quan sát từng bức tranh, ánh mắt dịu dàng và tràn đầy tình cảm. Anh khẽ nắm tay cô, cô cũng khẽ siết lại. Khoảnh khắc ấy, cả hai nhận ra rằng họ không thể giấu tình cảm nữa, và mỗi phút giây bên nhau đều quý giá.

Về đến nhà, Minh Thư đứng trước cửa, chưa muốn bước vào. Khải nhìn cô, ánh mắt dịu dàng, nắm tay cô và thì thầm:

  • “Tôi sẽ luôn ở đây, cô biết không?”

Minh Thư mỉm cười, hơi đỏ mặt, cúi đầu và khẽ đáp:

  • “Tôi biết… và tôi cũng muốn ở bên anh.”

Cả hai chầm chậm buông tay, nhưng trái tim họ vẫn gắn kết, cảm nhận sự ấm áp lan tỏa. Những cuộc hẹn hò lén lút, những cử chỉ quan tâm nhỏ bé, đã khiến tình cảm giữa Khải và Minh Thư âm thầm lớn lên. Đây là giai đoạn ngọt ngào nhưng đầy thử thách, mở đường cho sóng gió sắp đến – những người thứ ba, sự phản đối từ gia đình, và hiểu lầm lớn trong phần tiếp theo.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Đang
Xem Nhiều
×