không có mẹ - con không làm được gì cả

Chương 15: Món Quà Đã Gửi Đi và Lời Thừa Nhận Của Mẹ


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Khoảnh Khắc Lặng Lẽ

Sáng hôm đó, Tuấn Minh đang ngồi ăn sáng (một bữa ăn tự nấu đầy đủ dinh dưỡng theo lịch trình mới) thì điện thoại reo. Là cuộc gọi video từ mẹ, bà Thanh.

Minh nhanh chóng nhấc máy.

"Chào con trai," Giọng bà Thanh có chút nghẹn ngào. Bà đang ngồi trong phòng làm việc, nhưng khuôn mặt bà rạng rỡ, ánh mắt long lanh hơn những lần trước.

"Con chào mẹ! Mẹ làm việc tốt không ạ?" Minh hỏi, giọng cậu tự tin, không còn sự ngập ngừng hay lo lắng.

"Tốt, rất tốt, con ạ," Bà Thanh đặt điện thoại lên bàn. Cạnh bà là chiếc dây sạc điện thoại mới tinh mà Minh đã gửi, bọc trong chiếc hộp đã mở.

"Món quà của con, mẹ vừa nhận được," Bà Thanh nói, chạm nhẹ vào chiếc hộp.

Minh mỉm cười. "Dạ. Con hy vọng nó hữu ích cho mẹ."

"Nó rất hữu ích, Minh. Nhưng điều hữu ích nhất không phải là chiếc dây sạc, mà là cảm giác mẹ có được khi dùng nó."

Bà Thanh nhìn thẳng vào camera, giọng bà dịu dàng nhưng đầy cảm xúc: "Trước đây, mẹ luôn lo liệu mọi thứ cho con, từ bữa ăn đến chiếc dây sạc điện thoại. Mẹ đã từng nghĩ, nếu mẹ không lo, con sẽ không làm được. Giờ đây, con đã lo cho mẹ. Nó là đồng tiền mồ hôi của con, và nó quý giá hơn tất cả những thứ mẹ từng mua cho mình."

Minh cảm thấy cổ họng nghẹn lại. Mẹ đã nhận ra, đã thừa nhận sự trưởng thành của cậu.

Cuộc Trò Chuyện Chân Thành

Bà Thanh chuyển sang chủ đề khác, nhưng vẫn xoay quanh sự thay đổi của con trai.

"Minh, mẹ đã thấy con chuyển khoản 200.000 VND vào thẻ dự phòng của mẹ, với ghi chú 'Hoàn lại chi phí sửa chữa.' Con đã làm gì vậy?"

Minh kể lại mọi chuyện một cách thẳng thắn: về chiếc nồi cơm cháy, về bọt xà phòng, về vòi nước rò rỉ. Cậu không che giấu những sai lầm hay sự vụng về ban đầu.

"Con xin lỗi mẹ vì những sự cố đó, nhưng con đã tự sửa chữa được. Và con đã phải làm thêm để có tiền hoàn lại, vì con muốn tôn trọng sự sắp xếp tài chính của mẹ. Con đã xin nghỉ làm rồi, vì nó ảnh hưởng đến việc học."

Bà Thanh lắng nghe, không ngắt lời. Cuối cùng, bà khẽ thở dài: "Con trai, mẹ không mong con phải hoàn hảo, và mẹ không hề muốn con phải vất vả đến mức xin nghỉ việc vì kiệt sức. Lẽ ra, mẹ đã nên tin con hơn từ đầu."

"Không đâu mẹ," Minh lắc đầu. "Nếu mẹ không đi, con sẽ không bao giờ dám làm tất cả những điều đó. Mẹ đi xa, nhưng mẹ đã để lại cho con những bài học quý giá nhất: Sổ tay, tiền dự phòng, và quan trọng hơn hết là niềm tin của mẹ."

"Mẹ cảm ơn con. Mẹ thật sự... tự hào về con, Minh." Bà Thanh cố gắng kiềm chế cảm xúc, nhưng Minh thấy khóe mắt bà hơi ướt. "Con trai mẹ đã thực sự trưởng thành rồi. Con đã trở thành niềm tự hào của mẹ theo một cách khác, không chỉ là thành tích học tập."

Người Đàn Ông Độc Lập

Cuộc trò chuyện kéo dài. Minh kể về việc tự nấu ăn, tự lên lịch học, và cả việc cậu đã làm được thế nào khi bị ốm nhờ sự giúp đỡ của Hạnh. Bà Thanh yên tâm hơn hẳn.

"Mẹ Thanh à," Minh nói thêm, "con đã học được rằng, không có mẹ con vẫn làm được mọi thứ. Nhưng con làm được, chính là nhờ những gì mẹ đã dạy con trong suốt hai mươi năm. Mẹ là nền tảng, và con đang tự xây dựng cuộc đời mình trên đó."

Bà Thanh mỉm cười rạng rỡ. "Vậy thì, mẹ có thể yên tâm làm việc rồi. Nhưng nhớ này, thi thoảng hãy gọi điện cho mẹ. Đừng tự lập đến mức cắt đứt cả mối liên hệ với mẹ nhé!"

"Dạ, con sẽ không bao giờ làm thế. Con yêu mẹ."

Kết thúc cuộc gọi, Minh ngồi lặng lẽ trong phòng. Cậu nhìn xung quanh: căn nhà vẫn là căn nhà đó, nhưng cảm giác đã hoàn toàn khác. Cậu không còn là đứa trẻ phụ thuộc, mà là chủ nhân của không gian và cuộc sống này.

Minh mở sổ tay, viết bằng nét chữ chắc chắn, trưởng thành:

Ngày: Thứ Sáu. Sự kiện: Trò chuyện với mẹ về món quà.

Cảm xúc: Hạnh phúc, được công nhận, và trưởng thành. Bài học: Dù mẹ là chỗ dựa, con đã học cách sống tự lập, và con đã trở thành niềm tự hào của mẹ. Con không còn sợ hãi sự tự do nữa.

Minh gấp sổ lại. Dây sạc đã gửi đi, lỗi lầm đã được bù đắp, và lời thừa nhận đã được trao. Khóa học đặc biệt của cậu đã thành công.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×